Thời gian trôi qua chớp mắt đã một tháng. Một hôm Chu Nguyên đang ở trong khoang thuyền nhắm mắt tu luyện bỗng nhiên mở mắt, vì hắn cảm thấy nguyên khí trong không gian có chút dao động, giống như sôi trào. Mà cùng lúc đó ngoài khoang thuyền truyền đến rất nhiều tiếng hoan hô. Trong lòng khẽ động, Chu Nguyên mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài, sau đó hắn thấy được tầng mây phía trước bị tách ra, mà nơi xa xôi kia lục địa bắt đầu xuất hiện.
Khi nhìn thấy lục đại kia trong lòng Chu Nguyên cũng rung động, bởi hắn cảm giác được trên bầu trời của lục địa tràn ngập nguyên khí thiên địa cực mỏng. Mức độ của nguyên khí viễn siêu so với bất cứ tòa thành nào đám Chu Nguyên đi qua. Mà trong trời đất nguyên khí hình thành rất nhiều khí tượng mơ hồ, một cảm giác được ông trời ưu ái tự nhiên sinh ra.
Chu Nguyên ngộ ra tự nhủ “đây chính là Thánh Châu đại lục độc chiếm sáu phần vận khí của Thương Huyền Thiên sao?” Quả thật là bao la vô tận. Tu luyện ở nơi này, coi như thiên phú như nhau nhưng thành tựu sẽ vượt qua người ở đại lục khác. Từ ý nghĩ nào đó có thể nói toàn bộ Thánh Châu đại lục cơ bản là phúc địa tu luyên cực lớn.
Trách không được Mục sư thúc nói kiêu tử bản thổ Thánh Châu đại lục cự kỳ kiêu ngạo, từ nhỏ sinh trưởng ở nơi này thì trong mắt họ những kiêu tử ở đại lục khác thật sự có chút nhà quê.
Chu Nguyên cảm thán một tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây