Trải qua trận chiến vừa nãy, khu rừng đã trở nên bừa bộn còn một chỗ nào nguyên vẹn. Chu Nguyên đưa mắt nhìn qua Võ Hoàng cùng người thanh niên mặc áo bào đen đang đi từ trong sương mù ra kia, lông mày hắn không nhịn được nhăn lại.
-Thế là ngươi quả thật đã kết bè kết lũ với những kẻ đến từ Đông Huyền đại lục này rồi?
Võ Hoàng thản nhiên mà nói:
-Quả thực là tầm nhìn hạn hẹp, trong tương lai ta sẽ không dừng bước ở lại một toà đại lục, thế nên vì sao lại phải lấy thân phận người của Thương Mang đại lục đến hạn chế ta?
-Thật sự là đồ vô sỉ!-Lục La cười lạnh nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây