Từ năm đó thu Chu Nguyên làm đệ tử, thật ra Thương Uyên cũng không dùng bao nhiêu thời gian để dạy bảo Chu Nguyên. Ngược lại là Yêu Yêu, mãi từ lúc Chu Nguyên còn thời niên thiếu, vẫn luôn theo bên cạnh hắn, đi tới hôm nay.
Yêu Yêu nghiêng đầu nhìn Chu Nguyên, hơi trầm ngâm chút, nói:
- Nói cũng đúng, xem ra chàng đúng là phải cảm ơn ta, thử kêu một tiếng “sư phụ” ta nghe một chút xem nào!
Chu Nguyên thấy ý cười trong mắt Yêu Yêu, bĩu môi, nói:
- Ta đã tặng cả thân thể mình cho nàng làm tiền công rồi, còn cần nói cảm ơn làm gì? Nếu không, nàng lựa thời gian rảnh chính thức thu nhận ta đi?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây