Người dịch: Nguyễn Khiêm
Giọng nói trầm thấp của Kim La Cổ Tôn vang lên ở bên tai Lục Liễu, giống như là sấm sét, làm cho người sau thân hình lảo đảo lui về phía sau hai bước, sắc mặt dần dần tái nhợt.
Giờ khắc này, Lục Liễu cảm nhận được cái gì gọi là như bị sét đánh.
Những năm gần đây, hắn cùng với hai vị sư tôn khác của Từ Bắc Diễn tạo thành một trận doanh nhỏ, cùng tiến cùng lui. Việc này làm cho quyền nói chuyện của bọn họ ở trong Quy Khư Thần Điện cũng tăng lên khá cao, cho nên đối mặt với Thánh Giả Song Liên Cảnh như Thương Uyên, hắn cũng không sợ hãi. Nhưng mà hắn không nghĩ tới chính là loại liên hợp đủ để khinh thường Chư Thiên này khi đối mặt với một kẻ mà hắn lúc trước căn bản là không nhìn ở trong mắt như Chu Nguyên rõ ràng hoàn toàn mất hiệu lực.
Lúc này, Lục Liễu đã minh bạch một loại cảm giác chưa bao giờ có, đó là... Tự rước lấy nhục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây