Người dịch: Nguyễn Khiêm
Vào lúc này, gió ngừng thổi, nhiệt độ giữa thiên địa chợt hạ xuống, phía trên mắt cát còn có sương lạnh đang lan tràn.
Mà ở sau lưng Uyên Tuyền, cát vàng ngưng tụ theo thời gian dần trôi qua cũng đã tạo thành một bức tượng bằng cát, bộ dáng của bức tượng bằng cát kia không ngờ lại hoàn toàn tương tự với Chu Nguyên.
Uyên Tuyền dường như là đang tự nói với bản thân nhưng sát ý sâm nhiên phát tán đi ra lại là làm cho người ta cảm thấy lạnh run:
- Chu Nguyên, lúc trước, ta cũng đã nói vì để cho mấy người Xích Lưu có thể cảm thấy an tâm sau khi chết, ta sẽ lột da của ngươi, bọc lên trên bức tượng bằng cát này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây