Lý Duy Nhất dựa vào thị giác cùng thính giác vượt xa võ tu cùng cảnh giới, âm thầm quan sát các con đường bên ngoài trạch viện một lần, quả nhiên phát hiện mấy thân ảnh khả nghi.
Rất rõ ràng bọn họ đã bị giám sát.
- Chúng ta cũng không trêu chọc ai, mới vừa vào ở đã gặp phải phiền toái lớn như vậy, hóa ra thành Cửu Lê cũng không phải nơi an thân lập nghiệp gì. Chúng ta chỉ muốn sinh tồn, muốn sống thật tốt mà thôi, sao lại khó khăn như vậy?
Tần Kha lo lắng đứng ngồi không yên.
Nàng không uống máu Kim Ô, bởi vì đội viên khoa khảo đã uống máu Kim Ô, tuyệt đại đa số đều giống như lão Lưu, mọc ra cái đầu chim cực lớn. Thái tiến sĩ và Cao Hoan lột xác thành Thuần Tiên Thể, chỉ là sự kiện có xác suất rất nhỏ.
Nàng vẫn rất quan tâm đến dung mạo của con người.
- Sinh tồn ở đâu cũng giống nhau, đều có cái khó riêng.
Triệu Tri Chuyết nói:
- Có thể đứng vững ở ngoại ô thành Cửu Lê, tất có cường giả Ngũ Hải cảnh tọa trấn, chúng ta không trêu chọc nổi. Trước kia không như vậy, không biết Trường Lâm Bang này dựa lưng vào thế lực nào, lá gan cũng quá lớn. Không bằng thừa dịp trời còn chưa tối, vào thành trốn một đêm? Hoặc trực tiếp bỏ trạch viện này, dù sao cũng là thuê.
- Nhưng đó là hai ngàn sáu trăm Ngân Tệ, trả trước một tháng, đặt cọc một tháng.
Lý Duy Nhất ngồi ở trên bậc thang dưới mái hiên, lại nói:
- Hơn nữa, đối phương đã nhắm vào chúng ta, làm sao có thể cho chúng ta cơ hội trốn vào thành? Hiện tại bỏ chạy, ngược lại lộ ra hư thực, đối phương khẳng định cảm thấy chúng ta dễ bắt nạt, càng không kiêng nể gì mà ra tay.
Triệu Tri Chuyết lại nghĩ ra một kế:
- Ta có thể giả vờ đi mua đồ, kỳ thực là vào thành cầu kiến thiếu tộc trưởng. Nếu hắn ra mặt, Trường Lâm Bang tất nhiên biết khó mà lui.
- Chỉ sợ Trường Lâm Bang làm việc kín kẽ, không cho chúng ta cơ hội này.
Vì an toàn của tất cả mọi người trong nhà, cho dù Lý Duy Nhất không muốn dính líu đến bộ tộc Thương Lê cũng phải thỏa hiệp. Nhưng hắn rất lo lắng, sau khi Triệu Tri Chuyết đi ra khỏi trạch viện này sẽ gặp bất trắc.
Triệu Tri Chuyết cười cười:
- Cái mạng này của ta ở trấn Táng Tiên đã không còn, là Lý huynh đệ cứu, mới có thể sống đến bây giờ. Hiện tại mọi người gặp nạn, nhất định phải liều mạng tìm đường sống, ta tự nhiên sẽ không chối từ. Hơn nữa Trường Lâm Bang làm việc, cũng chưa chắc đã cẩn thận như vậy.
Mạng người như ngàn cân treo sợi tóc, Lý Duy Nhất không tiếp tục cố chấp, nhưng lúc tiễn Triệu Tri Chuyết rời đi, trịnh trọng nói:
- Nếu mọi người vượt qua được cửa ải này, tương lai tất có hậu báo.
- Quán sư phụ, cây Phá Tuyền Châm này của người, rốt cuộc dùng như thế nào?
Lý Duy Nhất không biết Trường Lâm Bang khi nào thì động thủ, cũng không biết kẻ địch rốt cuộc mạnh đến mức nào, nhưng đọc truyện Thủy Hử nói cho hắn biết, đầu hàng là vô dụng, đầu hàng chỉ càng thêm thê thảm.
Chỉ có chiến đấu!
Chiến đấu mới có thể giành được chỗ đứng.
Chiến đấu mới có thể giành được một mảnh yên bình.
Hiện tại hắn bức thiết cần lực lượng càng mạnh hơn, nếu có thể phá cảnh mở ra tuyền nhãn thứ năm, là có thể ở một mức độ nhất định khống chế Ác Đà Linh, càng thêm nắm chắc đối mặt với sóng to gió lớn có thể ập tới đêm nay.
Trong phòng vừa mới dọn dẹp xong.
Lý Duy Nhất cởi áo, khoanh chân ngồi xuống, mở hộp ngọc đựng Phá Tuyền Châm ra.
Phá Tuyền Châm, mảnh như sợi tóc, nhưng trong suốt như băng, tỏa ra từng luồng hàn khí, giống như một loại dược tuyền nào đó ngưng tụ thành.
- Ngươi trước tiên điều chỉnh trạng thái, đạt tới trạng thái tốt nhất. Một khi Phá Tuyền Châm này đâm vào huyệt vị Trung Xu của ngươi, sẽ nhanh chóng tan ra, dùng dược lực ẩn chứa bên trong, làm mềm bình chướng, từ đó giúp ngươi dễ dàng mở ra tuyền nhãn hơn.
- Dược lực của một cây Phá Tuyền Châm, chỉ có thể duy trì nửa canh giờ... Ừm, bây giờ cách thời gian ngươi mở ra tuyền nhãn thứ tư, cũng mới qua mười mấy ngày, muốn mở ra tuyền nhãn thứ năm độ khó không nhỏ, ngươi phải chuẩn bị tâm lý.
Xoạt!
Trong bình tro cốt, một linh hồn bay ra, ngưng tụ thành một bàn tay hư ảo, kẹp lấy Phá Tuyền Châm.
Sau khi Lý Duy Nhất vận hành Thổ Nạp Pháp, rõ ràng cảm thấy không giống với trước kia. Pháp lực trong thiên địa dường như đặc biệt nồng đậm và linh hoạt, tốc độ vận hành của pháp lực trong bốn mươi tám đường kinh mạch cũng nhanh hơn.
Đây chính là chỗ tốt của châu phủ, hoàn cảnh tu luyện không phải nơi khác có thể so sánh được.
Ở chỗ này lâu dài, tốc độ đột phá cảnh giới tất nhiên sẽ nhanh hơn.
Hắn nhanh chóng tiến vào trạng thái yên tĩnh, người và tự nhiên hòa hợp, tất cả ý thức, tri giác, đều hội tụ về huyệt Trung Xu ở lưng. Cảm thụ bản thân, cảm thụ năng lượng pháp lực giữa trời đất, và tầng bình chướng ở giữa.
- Xùy...
Phá Tuyền Châm bay ra, đánh trúng huyệt Trung Xu , chìm vào bình chướng.
Một cỗ hàn khí trong nháy mắt lấy huyệt Trung Xu làm trung tâm tỏa ra toàn thân.
Lý Duy Nhất run lên, như rơi vào hầm băng, tứ chi trở nên tê dại, giống như mất đi tri giác. Chỉ có bốn mươi tám đường kinh mạch, pháp lực vẫn đang không ngừng chảy.
Khó trách Quán sư phụ nói, mở tuyền nhãn thứ năm, sáu, bảy có nguy hiểm nhất định, quả thật không giống bốn tuyền nhãn trước đó.
May mà Quán sư phụ thủ pháp cao siêu, sử dụng Phá Tuyền Châm vừa đúng. Nếu đổi lại võ giả khác nóng vội muốn thành công, nguy hiểm tuyệt đối không nhỏ.
Thời gian trôi qua, năng lượng pháp lực trong thiên địa được điều động, cộng thêm huyết khí, pháp lực trong cơ thể, còn có Phá Tuyền Châm, dưới sự mài mòn của bốn loại lực lượng, tầng ngăn cách kia rõ ràng mỏng đi rất nhiều.
Nhưng mãi cho đến khi dược lực của Phá Tuyền Châm cạn kiệt, cũng không phá vỡ được.
- Dùng cây thứ hai.
Lý Duy Nhất nói.
- Dùng ngay bây giờ sao? Không có cách nào dùng liên tục.
Quán sư phụ lo lắng thân thể hắn không chịu nổi.
Lý Duy Nhất nói:
- Ta không cảm thấy khó chịu, hẳn là không có vấn đề gì lớn.
- Thật kỳ quái! Sau khi dùng Phá Tuyền Châm, huyệt vị sẽ đau rất lâu, cần phải khôi phục vài ngày mới có thể trở lại bình thường, ngay cả Thuần Tiên Thể cũng không chịu đựng tốt như ngươi.
Quán sư phụ vừa lẩm bẩm, vừa kẹp lấy cây Phá Tuyền Châm thứ hai đâm vào.
Nửa canh giờ sau.
Dược lực của cây Phá Tuyền Châm thứ hai đã cạn kiệt, Lý Duy Nhất rốt cuộc cảm thấy đau đớn ở huyệt Trung Xu , nhưng tầng ngăn cách kia vẫn còn một lớp mỏng. Tu vi bình thường, chỉ cần thêm vài ngày nữa là có thể tự nhiên phá vỡ.
Nhưng Lý Duy Nhất không biết tình huống đêm nay như thế nào, nhất định phải mở ra tuyền nhãn thứ năm, nói: