Nguyên Thủy Pháp Tắc

Chương 83: Một kiếm mất mạng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Duy Nhất rất rõ ràng, Lê Lăng truy tung đến nhất định là ôm mục đích nào đó, nhưng cho tới bây giờ, tựa hồ còn chưa có ác ý rõ ràng.

Giống như đến xem trong đồng bạn của hắn còn có Thuần Tiên Thể vừa lột xác hay không.

Nhưng nàng diễn một màn này, thực khiến Lý Duy Nhất bất ngờ, khó có thể chống đỡ. Tựa như... Tình Ý Liên Hoàn Kiếm, có lực sát thương, lại xuất kỳ chế thắng...

Nhưng thắng như vậy, có ý nghĩa gì?

Chẳng lẽ nàng không biết, người thích diễn kịch, diễn tình cảm quá chân thật, thường thường sẽ bồi cả mình vào?

- Đông bồi tây góp, tuyệt đối không phải chân tướng. Lê Lăng, chúng ta nói chuyện riêng một chút?

Lý Duy Nhất biết ở dưới mí mắt mọi người, nàng sẽ tiếp tục diễn. Bởi vậy dẫn đầu đi về phía sương mù xa xa.

Lê Lăng ôn nhu hữu lễ cáo từ mọi người, sau đó đi theo.

Lý Duy Nhất nắm chắc khoảng cách, không dám đi quá xa, nếu như hoàn toàn thoát ly tầm mắt của mọi người bên kia, chỉ sợ bọn họ lại phác họa ra rất nhiều hình ảnh.

- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Diễn một màn lớn như vậy, có chỗ tốt gì với ngươi?

Biết người bên kia không nghe thấy, Lê Lăng mới đến gần bên cạnh hắn, lộ ra nụ cười đắc ý mà tinh nghịch:

- Ai bảo ngươi bỏ ta một mình ở bến tàu Quan Ổ, lúc gần đi, một câu cũng không nói.

Lý Duy Nhất không vòng vo, nói thẳng:

- Tuy ngươi hầu như chưa từng biểu hiện ác ý, nhưng ngươi quá cố ý, cho ta một loại cảm giác hư giả, ta không nhìn thấu mục đích của ngươi là gì, cho nên chỉ có thể kính nhi viễn chi.

- Vậy sau này ta thành thật một chút?

Lê Lăng mở to đôi mắt, dáng vẻ rất ngây thơ.

- Hay là ngươi nói thẳng ra đi?

Lý Duy Nhất đau đầu, lại nói:

- Chúng ta không phải đã nói rõ, ra khỏi Thệ Linh Vụ Vực, ân oán trước kia liền xóa bỏ sao? Ngươi không nói ra mục đích ngươi tiếp cận ta, ta làm sao tin tưởng ngươi chân thành?

Lê Lăng nói:

- Ta chỉ muốn xem xem, các ngươi rốt cuộc có bảo dược lột xác thành Thuần Tiên Thể hay không. Ngươi có thể hiểu, khát vọng của ta với Thuần Tiên Thể đúng không? Nhưng ta thấy những đồng bạn của ngươi, hoặc là dị chủng, hoặc là phàm nhân, khát vọng gần như chấp niệm trong lòng đã phai nhạt.

- Tốt nhất là như thế.

Lý Duy Nhất nói:

- Đi theo ta trở về, nói rõ ràng với mọi người, đừng gây sự nữa. Sau này chúng ta ít nhất còn có cơ hội lấy thân phận bằng hữu mà ở chung.

- Có thể, nhưng ta phải nói chuyện chính sự với ngươi trước.

Vẻ mặt Lê Lăng trở nên nghiêm túc, khôi phục lại dáng vẻ cao quý cùng lạnh lùng khi hai người mới gặp, nói:

- Ba tên đệ tử của Thạch Cửu Trai đuổi theo tới! Ngươi biết đấy, nữ tử dị chủng loại Cẩu kia có khứu giác rất nhạy bén, là dựa vào mùi của chúng ta mà xuyên qua Thệ Linh Vụ Vực.

- Khoảng thời gian ngươi đi đón đồng bạn, may mắn có ta một mực dẫn bọn chúng đi lòng vòng, kiềm chế bọn chúng, nếu không người bọn chúng dẫn đầu đuổi theo nhất định là ngươi, bởi vì pháp khí đều ở trên người ngươi, ngươi là người có khả năng lấy đi Tiên Pháp Tinh Thần nhất.

- Hiện tại chúng ta hội hợp, không bao lâu nữa, bọn chúng sẽ truy tung đến.

Lúc trốn, Lý Duy Nhất từng hô lên tên Thạch Cửu Trai, sau đó ở Thệ Linh Vụ Vực hai người đã nói đến chuyện này.

Thạch Cửu Trai, nhân vật trên Giáp Tử Sách, ở Nam Cảnh danh tiếng lừng lẫy. Cho nên Lê Lăng đã biết, tập kích bộ tộc Thương Lê không nhất định là Phật Độ Tặc, rất có thể là Địa Lang Vương Quân.

- Ta thì không sao, dù sao ta chạy nhanh. Nhưng mùi của ngươi, đã sớm bị nàng ngửi được, nếu truy tung đến ngươi, bọn họ làm sao bây giờ?

Lê Lăng chỉ về phía đám người Triệu Mãnh ở xa, dùng ngữ khí chân thành nói:

- Giúp ta một tay, giết chết bọn chúng, ít nhất phải giết nữ dị chủng loại Cẩu kia.

Mười vạn Phật Độ Tặc, Thập Phương Địa Lang Kỳ.

Hai thế lực này đều được xưng hung ác tột cùng, thủ đoạn tàn bạo, bên trong cường giả nhiều như mây.

Quan hệ quá trọng đại, có thể liên quan đến an nguy của toàn bộ Lê Châu.

Cho nên Lê Lăng phải bắt sống một người trở về.

Ít nhất, ít nhất cũng phải mang một cái đầu người đủ phân lượng của Địa Lang Vương Quân trở về.

Lý Duy Nhất biết mục đích của Lê Lăng là gì, nhưng nàng tìm đến, hiển nhiên là đoán chắc mình nhất định sẽ hợp tác với nàng. Hiện tại cũng đúng là như thế, nhất định phải giải quyết mối nguy hiểm tiềm ẩn trước khi chúng đuổi tới.

Lý Duy Nhất nói:

- Có thể hợp tác thêm lần nữa! Nhưng ngươi phải nói cho ta biết, làm thế nào mà tìm được ta chuẩn xác như vậy.

- Đại địch trước mắt, đừng lề mề nữa. Ta đã nói rồi, sau này sẽ chân thành đối đãi, giải quyết xong địch nhân, ta nhất định sẽ nói cho ngươi biết.

Lúc đám người Triệu Mãnh ở xa nhìn sang, Lê Lăng đánh một quyền vào ngực hắn.

Vấn đề lớn nhất của Lý Duy Nhất trước mắt là, không phán đoán được thực lực của bản thân. Nhưng nghĩ đến, lấy tu vi tứ tuyền của hắn, cộng thêm mấy món pháp khí, chạy trốn hẳn không thành vấn đề.

Lúc ở tam tuyền, có Linh Văn Yêu Đái gia trì, tốc độ của hắn còn nhanh hơn Hình Vạn Hưng đã mở lục tuyền.

Lý Duy Nhất nói:

- Lấy tu vi của ta, không giúp được gì nhiều, ta sẽ cố gắng hết sức giúp ngươi ngăn cản tên mập đã mở lục tuyền kia.

- Thủ đoạn huyết tế triệu hoán của ngươi, nếu như dùng ở đây, ta đoán chừng còn hoành tráng hơn ở trấn Táng Tiên.

Lê Lăng nói.

Lý Duy Nhất nhớ lại cảnh tượng ở trấn Táng Tiên, lại nhìn về phía vô số quan tài nổi trước mắt, lòng vẫn còn sợ hãi, nói:

- Ta thật sự không biết thủ đoạn huyết tế triệu hoán gì cả.

- Được rồi, ngươi đừng có giấu diếm nữa, cửa ải khó khăn này, chúng ta phải cùng nhau vượt qua. Ta cũng sẽ thi triển ra lá bài tẩy thật sự của ta, kỳ thật tu vi võ đạo của ta rất cao, bí mật này trước mắt chỉ có mình ngươi biết. Tin tưởng ngươi, mới nói cho ngươi biết.

Lê Lăng nói như vậy, là muốn để cho mình có vẻ chân thành hơn một chút.

Trên thực tế, tu vi võ đạo mà nàng nói, là bắt nguồn từ Thiền Hải Quan Vụ trong cơ thể.

Lý Duy Nhất lộ ra vẻ khác thường, Linh Thần và Pháp Võ đồng tu, nàng lại còn giấu diếm hậu chiêu như vậy?

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)