Nguyên Thủy Pháp Tắc

Chương 69: Khách đến đêm ở trấn táng tiên (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Có khả năng vật trong quan tài căn bản chẳng đáng giá một xu, thậm chí trống rỗng. Cũng có khả năng trong quan tài phong ấn hung vật đáng sợ, mở ra sẽ chết rất nhiều người.

Hình Vạn Hưng từng nghe nói, có một đại tộc ở thành lớn nào đó, bỏ ra ba triệu lượng bạc mua một cỗ quan tài dị giới làm từ chất liệu quý hiếm, kết quả sau khi mở quan tài, lại phóng thích một thứ không thể nào hiểu nổi, khiến trăm vạn người trong thành bị hại chết, biến thành một cấm địa.

Còn có truyền thuyết, sau khi mở quan tài, thi thể trong quan tài đột nhiên sống lại, giết sạch những kẻ mở quan tài rồi mới bỏ đi.

Một số quan tài có cơ quan hoặc ám khí, một số có độc vật hoặc thi trùng...

Nếu mở quan tài mà thật sự chỉ có lời không lỗ, không hề có chút nguy hiểm nào, thì quan tài dị giới đã không thể nào lưu thông trên thị trường được.

Nếu việc trục vớt, vận chuyển và mở quan tài dị giới không nguy hiểm, thì làm sao Cửu Lê tộc có thể luôn độc chiếm vị trí đầu nguồn trong chuỗi ngành này?

Rủi ro và lợi ích luôn tỷ lệ thuận với nhau.

- Ầm!

Quan tài bạc vừa được kéo ra khỏi giếng cổ, do quá nặng, sợi dây thừng buộc quan tài bỗng nhiên đứt đoạn.

Quan tài rơi xuống đất.

Loảng xoảng… nắp quan tài bị chấn động văng ra, trượt xuống hơn một thước.

Tất cả mọi người đều sợ hãi lùi lại.

Hình Vạn Hưng tức đến nổ phổi:

- Các ngươi làm ăn kiểu gì vậy... Đó là...

Trong khe hở nơi nắp quan tài trượt xuống, hào quang màu bạc phun trào, tỏa ra mùi thơm nồng đậm kỳ lạ.

Sương mù bao phủ những ngôi nhà xung quanh, trong nháy mắt hóa thành màu bạc, lộng lẫy và thần bí như những đám mây tiên giới, đồng thời bên trong ngưng tụ thành từng đóa hoa màu bạc.

Hình Vạn Hưng sững sờ, mắt trợn tròn.

Đây có vẻ không giống hung quan, mà là bảo quan chứa vô số trân bảo dị giới.

- Hình gia, chuyện này không liên quan đến chúng ta, đinh phong ấn quan tài đã bị cạy ra từ trước, cho nên sau khi rơi xuống đất, nắp quan tài mới bị trượt ra. Rất có thể bộ tộc Thương Lê đã mở nó ra khi vớt được rồi!

Sau khi kiểm tra, có người bẩm báo.

Tên Pháp Võ Tu mở tứ tuyền ở sau lưng Hình Vạn Hưng lại hạ giọng nói:

- Dù sao cũng đã mở ra một góc rồi, sao không xem thử bên trong rốt cuộc là thứ gì?

Hình Vạn Hưng âm thầm tính toán, nếu bên trong thật sự có bảo vật, tại sao không lấy đi, rồi cao chạy xa bay? Dù sao đã xảy ra biến cố như thế, nếu vận chuyển quan tài về, cũng sẽ bị Thạch Cửu Trai nghi ngờ.

Sau khi Hình Vạn Hưng hạ lệnh, nắp quan tài bạc nặng nề được một số dị nhân hợp lực mở ra.

Hào quang màu bạc phát ra càng thêm chói mắt, chiếu sáng nửa trấn Táng Tiên.

Hoa bạc ngưng tụ trong sương mù ngày càng nhiều.

Trong quan tài, yên tĩnh nằm một bộ xương khổng lồ màu bạc, dài mười một mười hai mét, trong xương cốt như có ngân hà chảy xuôi, lấp lánh dị thường. Nhưng ngoài ra không còn vật gì khác.

Hình Vạn Hưng thở dài, thất vọng tràn trề.

Bộ xương bạc này có lẽ hữu dụng với một số đại tu sĩ, nhưng đối với hắn mà nói thì chẳng đáng một xu.

- Có lẽ bảo vật bên trong đã bị bộ tộc Thương Lê lấy đi rồi.

Hắn thầm nghĩ.

- Vút!

Lê Lăng giống như một làn gió nhẹ trong màn đêm, chân đạp lên những vệt sáng màu lam do sương mù tạo thành, thân hình mảnh mai uyển chuyển, đáp xuống một nóc nhà ba tầng cách giếng cổ không xa.

Nàng vốn đi theo Lý Duy Nhất đến trấn Táng Tiên, không ngờ lại có thu hoạch ngoài ý muốn.

Đây chẳng phải là đám Phật Độ Tặc ngày hôm qua sao?

Sát khí trong mắt nàng dâng lên, ngọc thủ lấy một túi trùng bằng tơ vàng từ bên hông, đổ ra ngoài.

- Ù ù!

Dị trùng nhỏ như hạt gạo bay ra thành đàn, giống như vô số đốm sáng của đom đóm, bao vây hơn hai mươi tên tặc nhân bên cạnh giếng cổ.

Nghe thấy tiếng vỗ cánh dày đặc, Hình Vạn Hưng quay đầu lại, sắc mặt lập tức thay đổi:

- Là Ly Hỏa Phiêu Trùng, đừng để chúng bám vào người, mau tản ra.

Nhưng đã quá muộn!

Tên dị nhân đầu tiên bị Ly Hỏa Phiêu Trùng bám vào người, kêu thảm thiết, lưng áo trong nháy mắt bị đốt thủng, sau đó lan rộng, biến thành một quả cầu lửa khổng lồ.

Ba hơi thở sau, thân thể cao lớn của hắn bị đốt thành tro bụi.

Tên thứ hai, tên thứ ba...

Địa Lang Vương Quân lần lượt bốc cháy.

Tiếng kêu thảm thiết và tiếng gào khóc vang lên khắp nơi, một mảnh hỗn loạn. Có kẻ chạy về phía xa, có kẻ nhảy xuống giếng cổ.

Lý Duy Nhất nhìn qua khe cửa sổ, thấy bóng dáng thiếu nữ xinh đẹp trên nóc nhà xa xa, nhận ra nàng. Hắn không dám tin, nàng lại xuất hiện ở chỗ này.

Cảm nhận được ánh mắt của Lý Duy Nhất, Lê Lăng quay đầu, liếc nhìn về phía ngôi nhà hoang nơi Lý Duy Nhất đang ẩn náu.

- Năng lực cảm ứng mạnh mẽ như vậy sao?

Lý Duy Nhất vội vàng thu hồi ánh mắt, đột nhiên ý thức được Lê Lăng xuất hiện ở đây, có thể là vì hắn mà đến.

Tại sao vậy?

Trong khoảnh khắc, trong đầu Lý Duy Nhất hiện lên rất nhiều suy nghĩ.

Đại ân biến thành đại thù? Hay là bí mật hắn mang theo pháp khí đã bại lộ?

Nếu không thì nàng âm thầm theo sau hắn làm gì?

Nhất định là có chỗ nào đó đã xảy ra vấn đề.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)