Nữ tử áo đỏ ngồi xếp bằng kia dường như đã sớm nhận ra.
Khi kiếm sắp chạm đến đỉnh đầu nàng, thân thể nàng tách làm hai, đứng dậy ở bên cạnh, sau đó nhẹ nhàng vỗ một chưởng.
Lý Duy Nhất toàn lực tấn công, nhưng chỉ chém trúng tàn ảnh của nàng, để lại một vết chém sâu trên mặt đất bên cạnh huyết trì. Chưa kịp kinh ngạc, hắn đã cảm thấy mặt đau rát, chưởng phong của đối phương ập đến như vũ bão.
Bất ngờ, hắn chỉ kịp vận dụng bảy phần công lực, tay trái kết ấn, đỡ một chưởng của nàng.
- Ầm!
Lý Duy Nhất cảm thấy tay trái như đánh vào tường sắt, cơn đau từ cổ tay lan đến vai.
Hắn bị đánh bay ra ngoài, rơi xuống đất cách đó một trượng, dùng kiếm chống xuống đất, lúc này mới giữ được thăng bằng, không đến mức lăn lộn.
Nữ tử áo đỏ cũng lui về phía sau nửa bước, dưới chân có bùn đất lăn xuống huyết trì.
Nàng kinh ngạc:
- Mấy ngày ngắn ngủi không gặp, ngươi lại đột phá cảnh giới, mở ra mạch tuyền thứ hai của Dũng Tuyền cảnh. Tốc độ tu luyện nhanh như vậy sao?
Cánh tay trái của Lý Duy Nhất đau nhức vô lực, âm thầm điều động khí lưu chữa thương, ánh mắt khó tin nhìn về phía Kỳ San San đứng bên huyết trì.
Nàng mặc y phục của Bạch Cốt Tinh, Bạch Cốt Phong Linh đeo bên hông, tóc dài chấm đất, ánh mắt so với trước kia tựa như hai người khác biệt, trong sự lạnh lùng, mang theo kiêu ngạo quan sát chúng sinh.
- Ngươi uống máu Kim Ô... Không đúng, ngươi không phải Kỳ y sư, ngươi là bộ xương trắng trong mộ kia.
Lý Duy Nhất thấy áo đỏ trên người Kỳ San San có ánh sáng Kim Ô Hỏa lưu chuyển, đoán nàng đã uống máu Kim Ô, đang cường hóa thân thể.
Không lột xác hóa Tiên Linh, nhưng lại có một cỗ khí chất yêu dị khác.
Lý Duy Nhất cảm thấy, Kỳ y sư tám chín phần là bị nàng đoạt xá, hoặc thôn phệ.
Trong truyền thuyết, những quái vật vong linh này đều tinh thông những pháp môn kia.
- Bạch Cốt Tinh?
Kỳ San San áo đỏ lẩm bẩm, sau đó dùng ngữ khí cực kỳ bình tĩnh nói:
- Ta có thể cảm nhận được địch ý trên người ngươi, nhưng ta muốn nói là, chúng ta không cần thiết phải sinh tử tương bác, chi bằng nói chuyện trước? Có lẽ có thể theo như nhu cầu, hợp tác đôi bên cùng có lợi.
Giọng nói của nàng, có chút khác biệt Kỳ San San trước kia, càng thêm thanh thoát.
- Thực lực của các hạ cao hơn ta, lại chủ động đề nghị đàm phán. Xem ra trong lòng các hạ có điều kiêng kị, cho nên mới không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lý Duy Nhất cảm thấy Kỳ San San áo đỏ sợ hãi, chính là Đạo Tổ Thái Cực Ngư.
Nhưng nàng không biết, kỳ thật đến giờ Lý Duy Nhất cũng không biết cách nào để kích hoạt nó.
Cho nên trong lòng Lý Duy Nhất cũng rất thấp thỏm, chỉ có thể cố gắng trấn định:
- Nhưng ta muốn biết, ngươi muốn cái gì, ngươi có thể cho ta cái gì?
Kỳ San San áo đỏ nói:
- Ngươi chẳng phải biết rõ còn cố hỏi sao? Ta muốn máu trong cơ thể ngươi.
- Bao nhiêu?
Lý Duy Nhất không rõ vì sao nàng lại nói “biết rõ còn cố hỏi, cảm thấy nàng có thể đã hiểu lầm điều gì đó.
- Rất nhiều.
- Nửa bát có đủ không?
Nửa bát máu vừa rồi Lý Duy Nhất lấy ra, vẫn còn ở đó.
- Không đủ, còn lâu mới đủ. Ngoại trừ máu, ta còn muốn linh hồn của ngươi.
Kỳ San San áo đỏ nói.
Lý Duy Nhất nghe rõ ràng, nàng căn bản không muốn đàm phán, mà là đang đùa bỡn hắn, bèn nói:
- Vậy ta muốn toàn bộ xương cốt của ngươi, ngươi cho không?
Kỳ San San áo đỏ nheo mắt, hàn quang kích xạ, cảm thấy Lý Duy Nhất không có chút thành ý nào. Tên đệ tử Cổ tộc này thật vô lễ, mới bước chân vào con đường tu luyện mà thôi, lại không có chút kính ý nào với nàng.
Xem ra cần phải cho hắn một bài học, nếu không tương lai, chẳng phải sẽ bị hắn nô dịch sao?
Nàng chậm rãi nâng tay, khí thế trong nháy mắt leo lên đỉnh phong:
- Thôi được, vậy để ta tự mình đến lấy! Tiểu bối Lý gia, gọi Hộ Đạo Thê của ngươi ra, lấy cảnh giới thấp kém hiện tại của ngươi, lấy một địch hai, chắc cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Lý Duy Nhất càng nghe càng mơ hồ:
- Chờ đã, ngươi hình như đã hiểu lầm chuyện gì đó rồi.
- Trong truyền thuyết, con cháu Cổ tộc các ngươi, khi còn nhỏ sẽ do trưởng bối trong tộc đi khắp danh sơn đại xuyên, tiên mộ tổ phần, tìm cho các ngươi một vong linh có thân phận đáng sợ lúc sinh thời làm Hộ Đạo Thê, ẩn giấu trong huyết mạch. Chẳng lẽ truyền thuyết là sai?
Kỳ San San áo đỏ trăm nghĩ không ra, cho rằng thân phận của Lý Duy Nhất đã bại lộ, không cần phải che giấu nữa.
Lý Duy Nhất cảm thấy đối phương đang dùng kế, cố ý nói ra những lời kỳ quái, muốn phân tán lực chú ý của hắn. Vì vậy hắn giơ Hoàng Long Kiếm trước người, bày ra tư thế phòng ngự, ánh mắt càng ngày càng ngưng trọng sắc bén.
Kỳ San San áo đỏ không nói thêm gì nữa.
Bắt hắn trước rồi tính.
- Vút!
Nàng hóa thành một hồng ảnh, lao ra như tia chớp.
- Thật nhanh.
Tuy Lý Duy Nhất có đai lưng kinh văn gia trì, nhưng về tốc độ thân pháp vẫn kém hơn nàng, chỉ đành lấy ra thiết ấn, dùng chuôi Hoàng Long Kiếm nện mạnh lên đỉnh ấn.
Lại điều động hai luồng khí nóng lạnh rót vào trong.
Đây là cách sử dụng mà hắn nghiên cứu ra, uy lực càng lớn, hơn nữa sẽ không làm mình bị thương.
- Ầm ầm!
Sấm sét nổ vang.
Kỳ San San áo đỏ bị đẩy lùi, có điện quang rơi xuống người nàng.
Nhưng hồng y trên người nàng ngàn năm không mục nát, hiển nhiên không phải vật phàm, điện quang không thể làm nàng bị thương.
Nắm lấy cơ hội hiếm có này, Lý Duy Nhất đuổi theo, điều động khí nóng lạnh trong cơ thể rót vào bao tay tơ bạc, hai tay hiện lên ngân quang, lực lượng cũng tăng lên.
Liên tiếp chém ra mười mấy kiếm, mỗi kiếm đều dốc toàn lực, nặng ngàn cân.
Kỳ San San áo đỏ vừa đánh vừa lui, da thịt hai cánh tay xuất hiện vết nứt, máu tươi không ngừng chảy ra.
Nói cho cùng, da thịt của Kỳ San San chỉ là phàm nhân, căn bản không chịu nổi loại va chạm này.