Nguyên Thủy Pháp Tắc

Chương 49: Thập nhị tán thủ của xiển môn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Hắn như hóa rồng, liên tiếp bước năm bước trên không trung, tựa như có bậc thang hư không. Bước thứ năm, thân thể hắn đã ở độ cao tám chín mét.

Thập Nhị Tán Thủ, Lý Duy Nhất đã tu luyện nhiều năm trên núi.

Trước kia chỉ coi đó là phương pháp rèn luyện thân thể, không ngờ lại có uy lực như vậy.

Khi đối đầu với Tạ Thiên Thù và những người khác, căn bản không dùng đến những chiêu thức này.

Tuy gọi là “Tán Thủ, nhưng không phải chỉ là công phu trên tay, mà kết hợp quyền chưởng, bộ pháp, cước pháp, chỉ quyết, trảo ấn... sáng tạo ra mười hai chiêu thức võ học tổng quát.

Không phải là chiêu thức cố định.

Mỗi chiêu đều biến hóa vô tận, tùy tâm sở dục.

Không biết đã luyện bao lâu, khi hắn điều hòa được nóng lạnh trong cơ thể, dừng lại, thì xung quanh đã vây đầy các thành viên trong đoàn khảo cổ nghe tiếng kéo đến.

Mọi người thần sắc khác nhau, có người kinh ngạc, có người kính sợ, có người ngưỡng mộ, có người cuồng nhiệt.

Đương nhiên có người đoán Lý Duy Nhất đã nuốt Xá Lợi Phật Tổ, nhưng không dám có ý đồ gì. Uy thế luyện quyền lúc nãy, nếu Lý Duy Nhất nghiêm túc, e là chỉ một quyền, cũng đủ đánh xuyên qua ngực bọn họ.

Bọn họ không biết tình huống của Lý Duy Nhất, còn tưởng hắn đang khoe khoang sức mạnh, để trấn nhiếp những kẻ có ý đồ xấu.

Tần Kha bước tới, lau mồ hôi trên trán cho Lý Duy Nhất:

- Duy Nhất ca ca, dường như huynh lợi hại hơn trước, là vì uống Kim Ô Huyết sao?

- Ừ.

Lý Duy Nhất không phủ nhận.

Hắn vốn đã có dự định, để mọi người trên thuyền lần lượt uống Kim Ô Huyết, thay đổi thể chất, tăng cường khả năng sinh tồn của bọn họ trong thế giới xa lạ này.

Thân thể Thái Vũ Đồng lột xác không thể giấu được, theo lời nàng, thay vì che giấu, để mọi người đoán già đoán non, sinh ra hiềm khích, chi bằng thẳng thắn nói ra.

Tần Kha tràn đầy mong đợi, nhưng cũng có chút lo lắng hỏi:

- Ta cũng có thể uống sao?

- Đương nhiên.

Lý Duy Nhất nói tiếp:

- Nhưng phải đợi Triệu đại phó tỉnh lại đã.

Bốn ngày trước, Triệu Mãnh bị thương nặng, bất đắc dĩ, Lý Duy Nhất cho hắn uống Kim Ô Huyết đã pha loãng, đeo thập tự giá lên người hắn.

Nhưng Kim Ô Huyết có tác dụng chậm, Triệu Mãnh sắp chết.

Lý Duy Nhất lại cho hắn uống Hắc Giao Huyết, đeo nhẫn long văn lên ngón tay hắn.

Từ đó về sau, mỗi ngày Triệu Mãnh đều có những biến đổi lớn.

Sáng nay, vết thương gãy xương ở đầu gối và vai của hắn đã hoàn toàn bình phục, thân hình cao lớn đến gần ba mét.

May mắn là, hắn không bị biến dị thành quái vật giống như Tạ Thiên Thù.

Chỉ có hai tay và hai chân mọc ra một ít vảy đen.

Tóc biến thành màu đỏ rực như lông Kim Ô.

...

Sau khi kinh mạch ở lòng bàn chân trái được mở ra, thực lực của Lý Duy Nhất tăng mạnh, cuối cùng cũng có đủ tự tin để đối mặt với Bạch Cốt Tinh.

Lần trước quá thảm hại!

Lý Duy Nhất mặc áo giáp da người, mang Đạo Tổ Thái Cực Ngư trên cổ, đeo bao tay tơ bạc, đeo vòng tay Tam Đầu Xà, thắt lưng kinh văn, mang theo Hắc Thiết Ấn và Kim Ô Huyết, một tay cầm Hoàng Long kiếm, một tay cầm trường thương màu đen.

Thấy trường thương màu đen quá nặng, vướng víu, nên hắn ném sang một bên.

Đến gần phần mộ của Bạch Cốt Tinh, hắn lấy Kim Ô Huyết ra, đổ lên thắt lưng kinh văn, kích hoạt nó.

Thân pháp của Lý Duy Nhất cực nhanh, như một bóng ma màu máu, lao lên nấm mồ. Đứng bên cạnh cái hố mà trước đây hắn tự đào trên đỉnh mộ, nhìn xuống dưới, quan tài băng đã tan chảy.

Bên trong...

Trống rỗng.

Trong nháy mắt, toàn thân Lý Duy Nhất tê dại, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Bạch Cốt Tinh đã ra ngoài rồi sao?

Lập tức điều động hai luồng khí nóng lạnh, nâng cao cảm giác lên mức tối đa, quan sát xung quanh, nhưng không phát hiện ra gì. Ngay cả chuông gió bằng xương trắng trên bia mộ cũng biến mất.

- Nằm trong quan tài không thể động đậy, chỉ dùng tóc đã rất đáng sợ. Bây giờ ra ngoài rồi...

Lý Duy Nhất khó có thể tưởng tượng, Bạch Cốt Tinh có thể tự do hành động, thực lực sẽ mạnh đến mức nào?

- Nếu nàng đã ra ngoài, Kỳ San San mất tích, rất có thể có liên quan đến nàng.

Sau khi tìm kiếm xung quanh nấm mồ, Lý Duy Nhất tìm thấy dấu chân Bạch Cốt Tinh rời đi, ngẩng đầu nhìn về phía sương mù.

Là hướng thi thể Kim Ô.

- Nàng đã công kích Kỳ San San, thì chắc chắn sẽ còn ra tay nữa. Sở dĩ vẫn chưa có nạn nhân tiếp theo, rất có thể là vì thân thể nàng có vấn đề, giống như trước đây nàng không thể ra khỏi nấm mồ.

- Không thể để nàng tiếp tục khôi phục, nếu không, e rằng ta sẽ không có chút sức phản kháng nào.

Suy nghĩ một lát, cuối cùng Lý Duy Nhất vẫn cho rằng, dù Bạch Cốt Tinh có đáng sợ đến đâu, hiện tại hắn vẫn có thể liều mạng một phen. Nếu hôm nay vì sợ hãi mà lùi bước, sau này chỉ có thể mặc cho nàng xâu xé.

Đi theo dấu chân, Lý Duy Nhất cẩn thận từng li từng tí, thận trọng tiến đến thi thể Kim Ô.

Hắn nhìn thấy bóng dáng áo đỏ bên cạnh huyết trì.

Nàng ngồi xếp bằng, kim quang tỏa ra, mái tóc đen dài như tơ bay trong không khí, sau lưng là đôi cánh lửa dài vài mét, rất giống với Kim Ô Hỏa Dực của Thái Vũ Đồng khi lột xác, đều rực rỡ chói lọi.

Không chút do dự, Lý Duy Nhất tăng tốc độ lên cực hạn, đến phía sau nàng một trượng, nhảy lên, vung kiếm chém xuống.

- Xoẹt!

Kiếm chiêu này chính là Thái Ất Khai Hải trong Thập Nhị Tán Thủ.

Toàn lực dồn vào một kiếm, lưỡi kiếm lóe sáng màu vàng, xé toạc không khí.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)