Nguyên Thủy Pháp Tắc

Chương 128: Thiếu dương tinh (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay cả như vậy, cũng khiến Linh Vị tiền bối hết lời khen ngợi, nhiều lần gọi nàng là thiên tài trên con đường Linh Thần.

Tuy Lý Duy Nhất nhắm mắt, nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng thế giới nhỏ bé dưới ấn đường và ngọn lửa linh quang lơ lửng ở trung tâm thế giới. Vách ngăn của thế giới này tỏa ra ánh sáng rực rỡ, vô cùng thần kỳ.

Đây chính là cảnh giới đầu tiên của Niệm Sư tam cảnh… Phương Thốn Hỏa Miêu.

Phương Thốn, chỉ kích thước của Ấn Đường Linh Giới.

Hỏa Miêu, chỉ kích thước và cường độ của ngọn lửa linh quang.

Cảnh giới thứ hai và thứ ba của Niệm Sư là: Phương Thốn Diễm Hỏa, Phương Thốn Minh Hỏa.

Còn Lê Lăng đã đạt đến Địa Hỏa Cảnh, thuộc về cảnh giới đầu tiên của Đại Niệm Sư Phương Xích tam cảnh.

Chiến lực của Đại Niệm Sư tương đương với Ngũ Hải Cảnh của Pháp Võ.

Cao hơn nữa là Phương Trượng tam cảnh của Linh Niệm Sư, tương đương với Chủng Đạo Cảnh của Pháp Võ.

Phương Thốn, Phương Xích, Phương Trượng...

Niệm Sư, Đại Niệm Sư, Linh Niệm Sư...

Nghe nói đạt tới cấp độ Linh Niệm Sư, mới tính là chân chính bắt đầu tu luyện Linh Thần cùng niệm lực thoát biến. Hai cảnh giới trước đó, vẻn vẹn chỉ là đang nuốt ánh sáng bồi dưỡng linh hỏa.

Lý Duy Nhất mở mắt, thở dài một hơi.

Cảm giác thân thể mỏi mệt, đau đớn, suy yếu, tựa hồ giảm bớt rất nhiều, thoáng chốc đã bị cảnh tượng trước mắt làm kinh sợ, nhìn quanh bốn phía, lập tức đứng dậy.

- Đây là nơi nào?

Khắp nơi đều là sương mù màu đỏ như máu, từng sợi từng sợi, như sa như khói.

Bùn đất dưới chân, mỗi bước chân đều in dấu, máu chảy ra từ dấu chân.

Hắn sởn cả tóc gáy, rõ ràng nhớ trước khi minh tưởng đang ngồi trong một khu rừng rậm nguyên thủy, cách đó ba bước có một cây đại thụ vỏ cứng như sắt, trên đất lá rụng rất dày, tỏa ra khí tức cỏ cây mục nát.

Không thể nào...

Gặp phải quỷ dị rồi sao?

Bản thân Mãng Sơn chính là quần thể mộ đế vương, âm khí cực nặng, các loại dị sự như quỷ quái hoành hành truyền ra ngoài nhiều không kể xiết. Huống chi bên kia dãy núi, còn nối liền với Vong Linh U Cảnh vô biên vô tận.

Bởi vì Lý Duy Nhất biết Thương Vương Mộ nằm trong dãy núi Mãng Sơn, cho nên đặc biệt tìm hiểu, chính là biết quá nhiều, trong lòng mới càng bất an.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Hắn vội vàng lấy ra Ác Đà Linh, lấy Linh Vị, bình tro cốt và quan tài đá bên trong ra.

Ba vị này khẳng định hiểu rõ dãy núi Mãng Sơn, nếu thật sự vô ý xâm nhập vào cấm địa nào đó, có lẽ có biện pháp giúp hắn thoát ra ngoài.

Bình tro cốt vừa rơi xuống đất đã ngửi thấy mùi gì đó, cực kỳ hưng phấn, nhảy tới nhảy lui trên mặt đất đầy máu:

- Sao lại là nơi này? Sao ngươi làm được, sao ngươi làm được... Ha ha, ta tưởng tu vi của ngươi phải đạt tới Trường Sinh Cảnh mới có thể đưa chúng ta tới đây. Nhanh như vậy, chẳng lẽ ta đang nằm mơ sao?

Lý Duy Nhất thấy Quán sư phụ hưng phấn như vậy, lại hiểu rõ nơi này, nhất thời buông lỏng tâm tình, hỏi:

- Quán sư phụ, ngươi đừng nhảy nữa, rốt cuộc đây là nơi nào?

Linh Vị tiền bối hoang mang:

- Ngươi không biết đây là nơi nào? Vậy ngươi làm sao tới được đây?

Lý Duy Nhất kể lại chuyện lúc trước linh quang chợt lóe, lại một hơi mở ra Ấn Đường Linh Giới.

Ba người sớm đã không còn kinh ngạc với thiên phú tu hành nghịch thiên của hắn, nhưng vẫn phiền muộn trầm mặc một lúc.

Quan tiền bối mở miệng trước:

- Xem ra chủ nhân của Đạo Tổ Thái Cực Ngư muốn tiến vào Thiếu Dương Tinh cũng không phải chuyện khó khăn gì, chỉ cần tu luyện ra linh quang là được.

Linh Vị tiền bối nói:

- Điều này thật khó tin!

- Hai ngươi có gì mà phải cảm thán? Chí bảo như Đạo Tổ Thái Cực Ngư há là thứ chúng ta có thể phỏng đoán? Hơn nữa, hắn có thể trở thành chủ nhân của Đạo Tổ Thái Cực Ngư, chứng tỏ bản thân hắn có liên hệ nào đó với nó.

Quán sư phụ nói.

Lý Duy Nhất nghe bọn họ nói chuyện, như có điều suy nghĩ, ngón tay sờ lên cổ, lấy Đạo Tổ Thái Cực Ngư từ trong cổ áo ra.

Hai mắt cá âm dương chỉ còn lại mảnh xương màu xanh nhạt của Đạo Tổ. Phật Tổ Xá Lợi màu đỏ nhạt đã biến mất, vị trí mắt cá là một lỗ thủng to bằng hạt đậu.

Hắn không dám tin, thử hỏi:

- Bây giờ chúng ta... đang ở trên Phật Tổ Xá Lợi? Phật Tổ Xá Lợi chính là Thiếu Dương Tinh mà các ngươi nói?

Lý Duy Nhất từng nghe Triệu Mãnh kể lại, dùng kính hiển vi quan sát, Phật Tổ Xá Lợi là một tinh cầu màu đỏ nhạt giống như sao Hỏa, có dãy núi cao chót vót và dòng sông cạn khô, còn có một vùng biển cạn rộng lớn màu đỏ sẫm.

Lúc trước Chiến Hạm Thanh Đồng dừng ở bờ biển cạn.

Linh Vị tiền bối khẳng định trả lời:

- Thiếu Dương Tinh chính là con mắt cá đó! Vùng đất bùn máu dưới chân chúng ta hẳn là một góc của tinh cầu. Sở dĩ ba người chúng ta biết rõ, là bởi vì trước trận đại chiến ngàn năm trước, tất cả những người tham chiến đều tập kết trên tinh cầu này. Sự huyền diệu của nó, hay nói cách khác là sự huyền diệu của Đạo Tổ Thái Cực Ngư, vượt xa tưởng tượng của ngươi.

Quan tiền bối nói:

- Ngươi có thể thử đi ra ngoài xem, xem có thể đi ra khỏi huyết vụ hay không.

Nếu lúc này bọn họ thật sự ở trên một viên Phật Tổ Xá Lợi to bằng hạt đậu, đây là chuyện khó tin đến mức nào?

Lý Duy Nhất cố gắng giữ bình tĩnh, đi về phía trước bảy bước, đến bên dưới huyết vụ, đưa tay ra chạm vào.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)