Thời gian tiếp theo, mỗi ngày Lý Duy Nhất chỉ tu luyện một chiêu Thái Ất Khai Hải, tìm kiếm khí thế giống như có thể chém ra biển rộng khi đối chiến với Diêu Chính Thăng.
Quán sư phụ nói, đó chính là Thiên Đạo Pháp Hợp.
Mỗi ngày Lý Duy Nhất luyện tập hàng trăm kiếm.
Mỗi một kiếm đều dốc toàn lực, thể lực và pháp lực đều tiêu hao đến cực hạn mới dừng lại. Không ngừng thử nghiệm, cảm ngộ từng chút.
Sau hàng nghìn kiếm, tuy vẫn không thể tùy tâm sở dục thi triển Thiên Đạo Pháp Hợp. Nhưng mấy ngày sau, cuối cùng mỗi ngày cũng có một hai kiếm dung hợp vào.
- Chỉ luyện tập như vậy thì vô dụng. Phải chiến đấu, phải mài giũa, phải giao tranh sinh tử với cao thủ. Nếu không, ngươi phải tốn mấy năm mới có thể thành công.
Đây là nguyên văn lời nói của Quán sư phụ.
Khi Quán sư phụ nói ra lời này, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Bởi vì năm đó, khi sư phụ của hắn nói những lời này, thời gian phía sau là “Nếu không, ngươi phải tốn mấy chục năm mới có thể thành công.
Dù sao ai có thể tin được, Lý Duy Nhất chỉ luyện tập nửa tháng, đã có thể chủ động nắm bắt được ảo diệu của Pháp Hợp Cảnh, chỉ là tỷ lệ thành công còn rất thấp mà thôi.
Buổi sáng và chiều tối, lúc ngày đêm giao thoa, Lý Duy Nhất, Thái Vũ Đồng, Tần Kha sẽ đi theo Linh Vị tiền bối tu luyện niệm lực, cảm ứng linh quang.
Đồng thời, cứ cách một hai ngày, Lý Duy Nhất sẽ dẫn Triệu Tri Chiết đến quán trọ, tìm vị cao nhân tiền bối kia giúp đỡ trọng tố tuyền nhãn.
...
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã hai mươi hai ngày kể từ sau vụ tập kích ở trên đường.
Triệu Tri Chiết đội nón lá, đi ra khỏi quán trọ, nhìn thấy Lý Duy Nhất đang đứng đợi dưới bóng cây đối diện, hắn vội vàng băng qua đường.
- Thế nào rồi, trọng tố xong bát tuyền rồi sao?
Lý Duy Nhất mỉm cười hỏi.
Triệu Tri Chiết kéo Lý Duy Nhất đi dọc theo bờ sông, đến một nơi vắng vẻ mới bỏ nón lá xuống, lộ ra khuôn mặt hồng hào, tinh thần phấn chấn, trong mắt là sự hưng phấn không kiềm chế được.
Hắn chắp tay hành lễ, khom người bái xuống.
Lý Duy Nhất nói:
- Đừng làm mấy chuyện này nữa! Nếu đã trọng tố xong bát tuyền, trở về Dũng Tuyền đỉnh phong, nhớ trả lại tiền mua Tuyền Dịch cho ta. Tổng cộng là chín mươi ba giọt, chín vạn ba ngàn lượng bạc, số lẻ ta bỏ cho ngươi, cứ tính chín vạn lượng đi.
- Tuyền Dịch là Tuyền Dịch, nhưng vị tiền bối kia chịu giúp ta trọng tố tuyền nhãn là vì nể mặt Lý huynh đệ, ân tình tái tạo này, e là cả đời ta cũng không trả hết được.
Triệu Tri Chiết kiên quyết bái xong mới nói:
- Đừng bỏ số lẻ nữa, ta góp đủ, mười vạn lượng bạc. Ta sẽ viết giấy nợ!
- Mười vạn lượng, là ngươi nói. Ta sẽ không khách sáo đâu!
Lý Duy Nhất nói.
Tâm trạng của Triệu Tri Chiết rất tốt, cười nói:
- Ha ha, đừng khách sáo, lấy tu vi hiện tại của lão Triệu ta, kiếm mười vạn lượng bạc hẳn không cần mấy năm.
Sau khi nhìn nhau cười to.
Lý Duy Nhất bảo Triệu Tri Chiết đợi ở đây một lát, nói là muốn đi cáo biệt tiền bối, hắn tạm thời quay về quán trọ cất thạch quan vào Ác Đà Linh, sau đó hai người đi về phía cổng thành.
Vẻ hưng phấn trên người Triệu Tri Chiết dần dần biến mất, hắn nghiêm túc nói:
- Thời gian một tháng sắp hết rồi, Lý huynh đệ nghĩ thế nào? Thật ra vào Đạo Viện là một con đường rất tốt, cao thủ Cửu Lê tộc hầu như đều từng tu hành ở đó một thời gian.
Nửa tháng trước, Thiếu tộc trưởng Thương Lê đã đến tòa nhà của Lý Duy Nhất, nói trong vòng một tháng bọn họ không cần lo lắng về vấn đề an toàn.
Đồng thời mời hắn, Thái Vũ Đồng, Triệu Mãnh vào Thương Lê Tộc Học, hoặc đi tranh giành danh ngạch của Cửu Lê Đạo Viện.
Trong lòng Lý Duy Nhất sớm đã có quyết định:
- Yên tâm, mấy ngày tới ta sẽ đích thân đến Tộc Học một chuyến, bái kiến và cảm tạ Giáp Thủ tiền bối, đến lúc đó sẽ tự mình quyết định. Đúng rồi, ta nghe nói muốn chữa trị khí hải khó hơn trọng tố tuyền nhãn rất nhiều, hình như cần Huyết Tinh mới được.
Triệu Tri Chiết căn bản không dám nghĩ tới việc trở về Ngũ Hải Cảnh, có thể có được tu vi bát tuyền, đã rất thỏa mãn, cho nên tâm tính cực kỳ thả lỏng, chậm rãi nói:
- Ngũ hải của Ngũ Hải Cảnh này, là chỉ năm phiến lá phổi trong cơ thể người. Muốn mở một khí hải, phải sử dụng pháp lực lặp đi lặp lại tẩy luyện một phiến lá phổi, sau khi đạt tới điểm giới hạn, sinh ra hải dương trong nội thế giới.
- Năm đó, năm phiến lá phổi của ta đều bị đánh xuyên qua, năm đại dương trong nội thế giới khô kiệt héo rút. Huyết Tinh mà ngươi nói, chỉ có thể chữa trị lá phổi, muốn xây dựng đại dương nội thế giới lần nữa, phải dùng Ngũ Hải Đan thử vận khí, hoặc chỉ có pháp khí không gian trong truyền thuyết mới có thể làm được.
Lý Duy Nhất cũng không rõ Ác Đà Linh có tính là pháp khí không gian hay không, chỉ có thể nghe Triệu Tri Chiết giảng tiếp.
- Hiện tại Ngũ Hải Đan quá khó thu hoạch, bộ tộc Thương Lê cũng thiếu nghiêm trọng, mỗi một viên đều dùng lượng lớn quan tài dị giới đổi lấy. Tình huống của ta, cơ hội xa vời, ăn rất có thể chỉ lãng phí.
- Có thể khôi phục đến bát tuyền, ta đã rất thỏa mãn, không đi làm khó thiếu tộc trưởng cùng tộc trưởng.
- Ta chỉ có thể như vậy, nhưng Lý huynh đệ ngươi thì khác, nếu ngươi cưới Tứ tiểu thư, sau này tiền đồ vô lượng. Lão Triệu ta tu vi bát tuyền, lái xe giữ cửa cho các ngươi, hẳn là đủ tư cách chứ?
Lý Duy Nhất cười nói:
- Ta không cưới nàng, chẳng lẽ tiền đồ ảm đạm?
Triệu Tri Chiết cũng chỉ vui đùa một câu, không nhắc lại việc này:
- Chúng ta có nên đi tìm Diêu Chính Thăng, bắt hắn, mang đi gặp thiếu tộc trưởng hoặc Giáp Thủ không?
Hiển nhiên sau khi khôi phục bát tuyền, Triệu Tri Chiết cũng khôi phục không ít lòng tin.
Lý Duy Nhất thu hồi nụ cười:
- Diêu Chính Thăng chẳng qua chỉ là một thanh đao mà thôi, bắt được hắn chẳng lẽ có thể lật đổ Dương Vân? Đừng quên, giao tình giữa bộ tộc Thương Lê và Dương tộc. Dương Vân là con cháu dòng chính của Dương tộc, nhân kiệt bát tuyền, chúng ta ở bộ tộc Thương Lê tính là gì?
Triệu Tri Chiết trầm mặc một lúc lâu, buồn bã nói:
- Dương Vân vừa nhớ thương Tứ tiểu thư, lại nhớ thương pháp khí trong tay Lý huynh đệ, còn suýt nữa dồn chúng ta vào chỗ chết. Ta lên kế hoạch một chút, ám sát thử xem.
Lý Duy Nhất sợ hết hồn, không nghĩ tới lão Triệu thoáng cái cứng rắn như vậy, vội vàng nói: