Trong phòng khám có một bác sĩ chân đất rất lớn tuổi, râu tóc bạc phơ.
Người này dẫn Nhuận Sinh và Lâm Thư Hữu vào phòng trong, bật đèn lên, bảo họ cởi quần áo ra, sau khi xem xét vết thương thì rất kinh ngạc, nhưng vẫn có thể giữ bình tĩnh.
Ông lặng lẽ lấy dụng cụ từ trong mâm ra, bắt đầu giúp họ làm sạch vết thương và khử trùng, động tác rất thuần thục, không hề dây dưa.
Điều này khiến Đàm Văn Bân đứng bên cạnh không khỏi cảm thấy khâm phục, chỉ riêng tố chất tâm lý này thôi, đã hơn hẳn Phạm thần y ở Kim Lăng rồi.
Lão bác sĩ xử lý cho Lâm Thư Hữu trước, vết thương của cậu ấy nhẹ hơn, Lâm Thư Hữu nói: “Cảm ơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây