Đàm Văn Bân tò mò hỏi: “Anh Lượng Lượng, tại sao Tiểu Viễn lại nói con trên người anh đã chuyển sang màu đen?”
“Anh không biết nữa.” Tiết Lượng Lượng cũng rất khó hiểu.
Đàm Văn Bân tặc lưỡi, cảm thán: “Quả nhiên, không có lợi ích gì thì ai thèm làm con rể.”
Lý Truy Viễn liếc Đàm Văn Bân một cái: “Anh cũng muốn à?”
“Hả?” Đàm Văn Bân có chút ngại ngùng gãi đầu, “Cũng phải có người chịu nhận, lại còn phải vừa mắt anh nữa chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây