“Không, anh vẫn còn ổn, vẫn có thể giúp đỡ.” Đàm Văn Bân run rẩy đứng dậy, cuối cùng cũng thoát khỏi sự trói buộc, sau đó cúi người xuống, thở hổn hển.
“Anh Bân Bân, gần đây ăn uống bồi bổ một chút nhé.”
“Ừ, anh biết rồi, trước đây t anh ôi cũng không ngờ cơ thể mình lại yếu như vậy.”
“Anh Nhuận Sinh, chúng ta đi thôi.”
Ba người ra khỏi nhà, đi xuống con đập nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây