Mùi rượu này giống như đồ cúng, đều bị hai đứa hút hết, thứ để lại cho Đàm Văn Bân chỉ là tinh chất hổ cốt không cồn.
Nhưng chỉ uống nước thì không đủ no, Đàm Văn Bân lấy hổ cốt ra khỏi bình, cắn một miếng.
“Răng rắc răng rắc...”
Không ngờ, vị cũng không tệ.
Chỉ là hơi dính răng, lại rất dai, không dễ nhai nát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây