“Anh Nhuận Sinh.”
“Ừ, Tiểu Viễn.”
Lục Nhuận Sinh chào hỏi Lý Truy Viễn qua loa, rồi đi đến chỗ dì Lưu đang phơi hương ngồi xổm xuống, cậu ta thật sự là quá đói, tạm thời không quan tâm đến những thứ khác.
Lý Truy Viễn đi tới trước mặt Lý Tam Giang, nở nụ cười ngoan ngoãn: “Ông cố.”
“Ừm, sao vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây