Sau một hồi suy nghĩ, cậu tiếp tục đi lên.
Cầu thang không dài, phía trên là một cánh cửa đá lớn, nhưng lần này trên cửa không có tranh vẽ, rất sạch sẽ.
Chắc chắn không thể đẩy được, tất cả các cánh cửa ở đây đều rất dày và chắc chắn, dù Nhuận Sinh có mở hết Khí môn cũng không lay chuyển được.
Lý Truy Viễn đặt tay lên cửa đá, khi rụt tay lại thì vị trí tiếp xúc đã in dấu lòng bàn tay cậu, giống như một tấm thiệp mời.
Nhưng cánh cửa vẫn không mở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây