“Gâu!”
Tiểu Hắc lao vào Nhuận Sinh, há miệng định cắn.
Ngũ Hắc Khuyển vốn là loài vật có dương khí dồi dào. Thêm vào đó, con chó nhà cậu lại được nuôi dưỡng bằng thuốc bổ từ nhỏ, nên dù ngày thường có lười biếng đến đâu, bản chất hung dữ trong xương cốt của nó vẫn không thể bị coi thường.
Nhuận Sinh giơ tay lên che trước mặt, Tiểu Hắc cắn vào cổ tay cậu rồi giữ chặt không buông, mặc cho thân mình bị Nhuận Sinh treo lơ lửng trên không.
Nhưng Nhuận Sinh không những không hất nó ra mà còn ngồi xổm xuống, mặc kệ vết cắn đau nhức và đặt Tiểu Hắc lên đầu gối mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây