Và tôi không nghĩ rằng, khi nói những phương ngữ khác nhau ở các tỉnh khác nhau trong nước có thể bị kỳ thị, thì khi ra nước ngoài, với màu da khác nhau, họ lại không kỳ thị mà còn cho mình một nền tảng phát triển tự do.
Điều này không hợp lý, vì nó quá trái với nhân tính.”
“Hay!” “Hay!” “Hay!”
Tiếng hoan hô của những người dân gần đó càng lớn hơn, cả Lý Duy Hán và bốn người chú cũng tham gia hoan hô, tuy nhiều từ họ không hiểu, nhưng xuất phát từ tình cảm và kỳ vọng giản dị nhất trong lòng, họ cảm thấy những lời cậu sinh viên này nói thật sảng khoái.
Triệu Hòa Tuyền có chút tức giận: “Cậu không hiểu, là cậu không hiểu, cậu căn bản không hiểu nước Mỹ, cũng không hiểu tự do thực sự là gì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây