Đám trẻ con chơi rất hăng, liên tục phát ra tiếng “bốp bốp”. Một đám trẻ nhỏ hơn đứng xung quanh xem, học theo.
Lý Duy Hán quay lại thấy cháu trai không chơi trò đó mà đang ngồi đọc sách.
Ông lại gần nhìn, thấy chữ nhỏ li ti như con nòng nọc, không khỏi lo lắng hỏi:
“Truy Viễn, cháu nhìn rõ không?”
“Dạ, lúc đầu cháu nhìn không rõ, giờ thì rõ rồi ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây