Người Thân Nước Ngoài Của Pháo Hôi Truyện Niên Đại Trở Về Rồi

Chương 5:

Chương Trước Hết Chương

Đột nhiên, Tô Tầm bắt đầu nghi ngờ, liệu có phải chủ nhân của hệ thống này cũng đề phòng điểm này nên mới đưa cô đến đây không.

Hệ thống Vạn Người Ghét vô cùng phấn khích: [Ký chủ, cô thông minh thật! Cố lên, đợi chúng ta kiếm đủ mười nghìn điểm ghét, tôi có thể trở về rồi. Cô cũng được tự do.]

Tô Tầm mím môi cười nhạt.

Còn làm nữa à? Cô rất quý mạng mình đấy.

Một thân một mình ở những năm tám mươi này, lỡ thật sự chọc giận đám đông, bị ai đó đánh lén thì sao?

Đừng tưởng cô không biết, đầu những năm tám mươi còn có chiến dịch trấn áp tội phạm nữa đấy. Tại sao lại có chiến dịch đó, chẳng phải vì an ninh trật tự kém sao?

Kiếm tiền cũng không thể không cần mạng được.

Vì vậy, tạm thời Tô Tầm không có ý định chọc giận đám đông nữa. Thậm chí trước khi sự an toàn của bản thân được đảm bảo, cô không định đắc tội với ai thêm.

Dù sao thì điểm ghét này không phải ai cũng đóng góp được, phải là thật sự ghét đến mức muốn ra tay đánh cô thì mới tính là một điểm.

Nếu không thì lúc nãy trong quán ăn đâu chỉ có hai mươi ba người, tại sao chỉ đóng góp hai mươi ba điểm ghét?

Từ nhỏ không ai thương không ai yêu, Tô Tầm hình thành hai thói quen: yêu tiền và quý mạng.

“Haiz, tiếc bát sủi cảo của tôi quá.”

Hệ thống Vạn Người Ghét: [Cô nên ăn hai miếng rồi hãy gây sự.]

Nếu thật sự ăn hai miếng rồi mới quậy, thì người khác không ăn lại được nữa, như vậy đúng là lãng phí đồ ăn rồi. Tô Tầm từng chịu đói nên dù tam quan không ngay thẳng cho lắm, nhưng việc tiết kiệm đồ ăn thì đã ăn sâu vào máu rồi.

“Thôi bỏ đi, dù sao cũng có tiền rồi, không lo ăn uống nữa, đi ăn một bữa thịnh soạn thôi!” Tô Tầm ung dung xách vali, tiếp tục tìm quán ăn.

“À đúng rồi hệ thống, giúp tôi đổi đô la Mỹ sang phiếu ngoại hối đi.”

Thời này người nước ngoài đến trong nước đều phải dùng phiếu ngoại hối. Tô Tầm biết những điều này cũng là nhờ hệ thống nói cho cô.

Rất nhanh, trong vali đã có hơn bốn nghìn phiếu ngoại hối.

Là một Hoa kiều, Tô Tầm đương nhiên không có các loại tem phiếu cần thiết để mua đồ trong nước. Nhưng dùng phiếu ngoại hối này mua đồ thì không cần thêm tem phiếu nữa.

Xét về một mặt nào đó, phiếu ngoại hối này cũng được coi là siêu tiền tệ rồi.

Tô Tầm thấy may mà hệ thống cho mình dùng thứ này, nếu không, cô thật sự không phân biệt nổi mua thứ gì thì cần tem phiếu gì, cần bao nhiêu.

Sau này chắc chắn sẽ thành trò cười.

Vốn còn thấy thân phận mà hệ thống sắp đặt cho mình hơi phiền phức, giờ mới thấy cũng khá tiện. Có thể che giấu thành công sự thiếu hiểu biết của cô về thời đại này.

Chương Trước Hết Chương

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)