Người Thân Nước Ngoài Của Pháo Hôi Truyện Niên Đại Trở Về Rồi

Chương 3:

Chương Trước Chương Tiếp

Vì vậy Tô Tầm cũng không phản đối việc xuyên không này. Thậm chí còn phải cảm ơn hệ thống đã cứu mạng cô.

Nhưng vấn đề là, bây giờ cô không có tiền ăn!

Cơ thể cô thì mang đến đây rồi, nhưng trên người chỉ có một bộ quần áo của thời đại này do hệ thống sắp đặt, một chiếc túi hành lý trống rỗng và giấy tờ tùy thân của thời này. Ngoài ra, không còn gì cả.

Giờ đây, cô đói meo, lại chẳng có lấy một chỗ đặt chân.

Nếu không nhanh chóng kiếm tiền, cô sắp phải ngủ ngoài đường rồi.

Tô Tầm hết cách, đành thở dài, rồi xách vali bước ra khỏi cửa lớn.

Cô nhìn trái nhìn phải, cuối cùng cởi chiếc áo len dệt kim trên người ra, chỉ mặc chiếc áo sơ mi cộc tay bên trong.

Sau đó, một tay xách vali, một tay cầm áo, cô chạy đến trước cửa một cửa hàng bách hóa gần đó, chờ người bên trong đi ra.

Khi thấy một phụ nữ trẻ tuổi tay không đi ra, cô lập tức chạy tới: “Chào cô.”

Tô Tầm cố tình dùng giọng lơ lớ để gọi người phụ nữ. Thân phận hiện tại của cô là một Hoa kiều từ nước ngoài trở về, nói tiếng phổ thông quá chuẩn cũng không được. May mà cô tốt nghiệp chuyên ngành ngoại ngữ, từng tiếp xúc với nhiều người nước ngoài nên cũng bắt chước được chút ít khẩu âm.

Người phụ nữ bị gọi giật lại nhìn cô, thấy cô gái có làn da trắng trẻo, khí chất nổi bật, ăn mặc cũng tươm tất, liền bước tới: “Có chuyện gì không cô?”

“Chào cô, tôi có một chiếc áo muốn bán, không biết cô có cần không? Đây là áo tôi mang từ nước ngoài về.”

Người này vừa nghe nói hàng mang từ nước ngoài về, lập tức định xua tay. Quần áo trong cửa hàng còn chẳng nỡ mua, lấy đâu ra tiền mua đồ nước ngoài.

Tô Tầm vội nói: “Cô cho tôi tiền mua mười cái bánh bao thịt là được rồi! Tôi mới về nước, nhưng không biết làm rơi ví ở đâu. Bây giờ đói lắm, muốn bán lấy tiền mua chút gì ăn.”

Nghe những lời này của Tô Tầm, chị gái này mềm lòng, lại nhìn chất liệu vải của chiếc áo, quả thật rất tốt. Kiểu dáng cũng đẹp. Mười cái bánh bao thịt đổi lấy một chiếc áo len dệt kim hàng ngoại, thế nào cũng lời.

“Được!”

Đổi được tiền và tem phiếu, Tô Tầm đưa áo cho người phụ nữ.

Chị gái này vui vẻ ngắm nghía, còn ướm thử lên người, thấy rất vừa vặn. Thế là tốt bụng nhắc nhở: “Nếu cần giúp đỡ, cô có thể tìm các đồng chí công an.”

“Cảm ơn cô! Tôi ăn cơm xong sẽ đi ngay.” Tô Tầm cười đáp. Trong lòng thầm nghĩ, cô cũng muốn tìm các chú công an giúp đỡ lắm chứ. Nhưng không phải là đang chột dạ sao? Tình trạng hiện tại của cô chính là lúc không thể chịu nổi sự điều tra nhất.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)