Thấy dường như hai người kia ngủ rất say, đôi mắt ti hí của Hắc bàn híp lại, sải bước đá một cái vào cửa phòng, “cạch” chỉ thấy cửa phòng bị đá văng ra, Hắc bàn lao vào trong.
Hắn ta bất chấp tất cả, giơ quả đấm lên đánh hai người ở trên giường một trận, “rầm rầm rầm” từng đấm vào thịt, cho dù cách một lớp chăn cũng có thể nghe được tiếng vang nặng nề buồn bực kia, cũng biết chắc chắn đánh không nhẹ.
Tề Lượng sải bước đi tới, kéo Hắc bàn lại nói: “Đừng đánh nữa, không phải đã nói tiên lễ hậu binh sao?”
“Ầy… Thật xin lỗi quên mất.”
Bị Tề Lượng nhắc nhở như vậy, Hắc bàn gãi đầu, lúc này mới nhớ đến kế hoạch ban đầu không phải như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây