Chưa đi được hai bước, Hà lão tam đột nhiên dừng lại, đôi mắt tam giác nhìn lướt qua chiếc quan tài ở bên cạnh, cơ thể chậm rãi lùi lại một bước, ánh mắt nhìn vào đôi giày trắng rơi dưới đất.
Nhìn lên theo đôi giày trắng, đợi sau khi thấy chiếc quan tài này bị hở ra, đồng tử của Hà lão tam co rụt lại, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc, nhanh chóng lùi ra sau.
Không chỉ Hà lão tam, con nhím nằm trên vai hắn ta cũng xù đầy gai nhọn lên, cơ thể leo ra sau đầu Hà lão tam, chỉ để lộ ra mỗi cái đầu nhỏ bé của mình.
Trong lòng Hà lão tam biết rất rõ ràng, tùy ý chọn một chiếc quan tài ở chỗ này cũng không phải thứ có thể động vào, làm không tốt cũng không biết bên trong chôn xác cỗ Tát Mãn từ thời đại nào.
Trong những truyền thuyết kia, đối với một Tát Mãn hô mưa gọi gió, chôn bản thân ở đây cũng là một cách tu hành, thời gian trôi qua nhiều năm như vậy, chẳng may nhảy nhót đi ra ngoài, chỉ dựa vào chút đạo hạnh đó của hắn ta, có lẽ còn không kịp chạy trốn giữ mạng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây