Triệu Khách ngồi dưới đất lau mồ hôi trên trán, nhìn quanh một vòng, đây cũng là một nơi hoang sơn dã lĩnh.
Nước suối chạy xuống theo phiến đá trên núi, hình thành một đầm nước ở chỗ này, phía trên có lá khô và lục bình xanh mơn mởn, Triệu Khách còn có thể nhìn thấy bóng dáng một vài con cá thoáng lên rồi biến mất ở dưới nước, đây là động vật sống duy nhất ngoại trừ chim chóc mà hắn thấy từ lúc lên núi đến nay.
Ngoại trừ cái đó ra, hai người căn bản không thấy bất kỳ dấu vết nào liên quan đến Trương Hải Dương.
Thậm chí Triệu Khách còn hơi nghi ngờ, có phải Khâu Binh nhận nhầm đường không, chỗ trước mắt còn chả có cả cứt chim, Triệu Khách thật sự không nghĩ ra nơi này có thể có di tích gì.
“Không thể nào, chắc chắn là nơi này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây