Bắt đầu từ lúc nàng ngồi ở chỗ đó, đã không ngừng nói với người bên cạnh, vừa nhìn đã biết Triệu Khách là kẻ phá của, nếu không cũng là nhà giàu mới nổi, mãi đến khi Triệu Khách ngoảnh lại, nữ nhân mới yên lặng một chút, thật sự không biết tất cả những lời nói trước đó đã bị Lôi Mẫu nghe được rõ ràng.
“Ừm, thế giới luôn có nhiều rác rưởi như thế, nhưng có một vài lúc rác rưởi lướt qua bên cạnh ngươi, ngươi chỉ có thể né tránh nó, vì ngươi đạp xuống dù giẫm nổ nó, trên chân của ngươi cũng bị dính rác rưởi.”
Triệu Khách an ủi Lôi Mẫu, đồng thời gọi nữ tiếp viên hàng không đến, khẽ nói: “Thật xin lỗi, ta bị tụt huyết áp, có bánh kẹo không.”
“Có.”
Nữ tiếp viên hàng không nhanh chóng lấy ra một cái kẹo mút ở trong túi đưa cho Triệu Khách, Triệu Khách nhận lấy kẹo, ngậm kẹo ở trong miệng, nhưng lúc cho kẹo vào trong miệng lại không có vị gì, vì lúc này Lôi Mẫu đã tiếp quản vị giác của Triệu Khách.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây