Trấn Tây vương ngoài cười nhưng trong không cười, ngay sau đó y trầm mặc ngồi xuống, mấy thị vệ cũng đứng dậy đứng vào sau lưng Trấn Tây vương, khuôn mặt âm lãnh đến đáng sợ.
Vừa ngồi xuống, Trấn Tây vương định mở miệng.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu lại một lần nữa đi trước một bước.
“Vương gia, ngài dự thính thì dự thính nhưng bản quan có một chuyện muốn nhắc nhở ngài một chút. Chủ thẩm lần này là bản quan chứ không phải là vương gia, nếu như bản quan hạ lệnh thì chuyện vừa rồi mong rằng sẽ không xảy ra nữa.”
“Miễn cho lại mang đến phiền toái cho vương gia.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây