Tôn Tĩnh An nghiêm túc nói, hắn thừa nhận Hứa Thanh Tiêu có tài hoa, nhưng hắn càng nhận định là tài hoa của Hứa Thanh Tiêu không ly kỳ như lời đồn, đơn giản biết tạo tiếng tăm lại gặp thời mà thôi.
Tâm thuật bất chính như thế, tương lai thành chẳng làm nên tích sự gì.
“Ôi.”
Trần Chính Nho thở dài, ông nhìn thoáng qua Tôn Tĩnh An, không có trả lời, một là không biết trả lời như thế nào, hai là ông nhìn ra được, Tôn Tĩnh An có địch ý rất lớn với Hứa Thanh Tiêu.
Nhưng mà việc này cũng hợp tình hợp lý, dù sao Tôn Tĩnh An trung thành với Chu Thánh, thề sống chết bảo vệ Chu Thánh, hiện giờ Hứa Thanh Tiêu nhất quyết lập nên học thuật mới, Tôn Tĩnh An có địch ý với hắn là chuyện quá đỗi bình thường, nếu Tôn Tĩnh An không có địch ý với Hứa Thanh Tiêu thì mới có vấn đề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây