Sau khi bái hai bái, Triệu Nguyên chuyển ánh mắt về phía trang giấy trắng, nhưng trên trang vẫn lóe lên ánh sáng cầu vồng, nhìn không rõ nét chữ.
“Haiz.”
Thở dài một hơi, Triệu Nguyên không nhịn được mở miệng.
“Hứa tiên sinh viết ra tuyệt thế văn chương, văn chương như thế, kinh thiên địa, khiếp quỷ thần, hoặc là thương cho thiên hạ chúng sinh, hoặc là đem lại lợi ích cho đất nước. Văn chương bậc này, phàm phu tục tử chúng ta không thể nào nhìn lén được, trừ phi là đại nho hay thánh thượng, nếu không thì những người khác đều không thể xem được.”
Triệu Nguyên mở miệng nói như thế cũng coi như là giải thích chuyện vì sao trên tờ giấu lại có ánh sáng cầu vồng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây