Lục Minh cũng không sửa lại lỗi trong lời nói của Antonio - bởi vì Antonio có biết những thứ này hay không, đều không quan trọng.
Lục Minh nghe Antonio tiếp tục nói.
“Phồn Dục giam giữ tôi và Dạ Thần ở Bệnh viện phụ sản đường Tinh La, nơi đó rất lớn, dường như được trang bị một loại công nghệ gấp không gian nào đó... óm lại, cảm nhận của tôi về nơi đó là rất lớn, như thể vô biên vô tận.”
“Ở đó, Phồn Dục tách tôi và Dạ Thần ra... Cô ta vẫn luôn không mấy để ý đến tôi nhưng lại rất coi trọng Dạ Thần.”
“Sau đó tôi và Dạ Thần đã gặp nhau vài lần, trò chuyện đơn giản, Dạ Thần nói Phồn Dục coi mình như đối tượng nghiên cứu...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây