Nghe Lục Minh nói vậy, Chapman cười nói: “Tốt lắm! Rất có tinh thần! Tính chủ động của cậu không tệ.”
Lục Minh hơi nhún vai: “Chỉ là thói quen thôi...”
Thân là một người làm công ăn lương, quả thật Lục Minh không cần phải làm những việc như vậy, vừa rồi ra tay thực sự cũng chỉ là do thói quen thận trọng, Chapman cũng không quan tâm đến điều đó: “Sau này không cần làm những việc này nữa... Nhiệm vụ duy nhất của cậu chính là bảo vệ sự an toàn tính mạng của tôi. Còn lại tôi đều có thể giải quyết.”
Hai người đang trò chuyện thì có tiếng gõ cửa, ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Chiến Sĩ và những người khác một thân quân trang, tinh thần phấn chấn, sẵn sàng chuẩn bị lên đường.
Đứng phía trước mặt bọn họ còn có Đại công tước Nelson và quản gia của Đại công tước, nhìn thấy Chapman, Đại công tước cười sang sảng: “Chapman tiên sinh, tôi sẽ đưa bọn họ đến doanh trại, ồ đúng rồi, chức vụ của bảy người đồng bạn này của ngài, tạm định là Đại đội trưởng, ngài xem sự sắp xếp này ngài có hài lòng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây