Lục Minh lắc đầu nói: “Bởi vì chó nhà tôi nói, nếu anh vẫn để tôi đi theo anh thì sẽ không có nhiều chuyện rắc rối như vậy...”
Nói trắng ra, là Hi Vọng cười nhạo Vương Đại Hiệp có mắt không tròng, không biết nhìn người tốt xấu, nhận giặc làm cha nhưng lại đá đùi ra khỏi hàng ngũ.
Tất nhiên, nói vui thì nói vui, nhưng lần này việc Vương Đại Hiệp làm cũng không có vấn đề gì.
Một đoạn nhạc đệm nho nhỏ kết thúc bằng tiếng cười khổ của Vương Đại Hiệp, anh ta quay đầu nhìn về phía Triệu Ninh.
Nhớ lại ơn truyền đạo thụ nghiệp mấy chục năm, Vương Đại Hiệp và bốn vị Kiếm Thánh liếc nhìn nhau, nhưng thực sự không tìm ra được lý do Triệu Ninh đầu hàng phản quốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây