Lục Minh quay đầu nhìn Ảnh Tử, thấy Ảnh Tử cũng đang nhìn mình. Bốn mắt nhìn nhau, Hi Vọng thì nằm giữa hai người.
Cho đến khi Ảnh Tử há miệng cười, để lộ một nụ cười khó coi, khoang miệng vẫn đen như thường lệ, còn không có răng.
Thế là, Lục Minh cũng cười.
“Đúng vậy.”
“Dù sao cũng là chủ linh hồn của mình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây