“Không khí tự nhiên trong lành như vậy, đã lâu rồi tôi không được hít thở... Tôi không quan tâm đến công lao hay không, hành tinh này rất đẹp, có thể đến đây du lịch thư giãn, tôi rất vui.”
“Hắc hắc hắc...”
Tiếng cười khàn khàn quái dị phát ra từ phía sau người phụ nữ, một người đàn ông mặc trường bào màu đen, trong tay cầm pháp trượng xương trắng đẩy người phụ nữ da xanh ra, nhẹ nhàng bay xuống khỏi phi thuyền, đứng bên cạnh Đội trưởng.
“So với cái đẹp, tôi càng thích phá hủy cái đẹp hơn. Có câu nói thế nào nhỉ? Sắc đẹp thoáng qua! Dù là sinh mệnh hay là hành tinh, khi nó bị xé nát phá hủy, đó mới là khoảnh khắc rực rỡ nhất.”
“Ôi ôi ôi, Vu sư, ông lại lên cơn rồi à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây