“Tầm nhìn của mình rất hạn hẹp sao?”
Nhìn thấy Vĩnh Hằng rời đi, Thế Giới đặt tay lên ngực tự hỏi lòng mình.
Nhưng rất nhanh, Thế Giới hừ một tiếng, trên mặt nở nụ cười mỉa mai.
“Được rồi, giả sử ngươi nói đúng, tầm nhìn của ta hẹp.”
“Nhưng nếu đã tính kế đến thần Hi Vọng như ta, mà tầm nhìn vẫn hẹp... Thì ta thực sự không hiểu, thế nào là tầm nhìn nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây