Nghĩ mãi, Lục Minh chỉ có thể nói: “Thâm uyên vô cùng rộng lớn...”
Chính Nghĩa cũng nói, lời ít ý nhiều: “Đó cũng là lý do hiện giờ ta chưa giết ngươi.”
Mặc dù nói vậy nhưng sắc mặt của Chính Nghĩa vẫn không dễ chịu hơn là bao...
Quan sát kỹ diện tích vùng hỗn độn, Chính Nghĩa hơi lắc đầu, bay đi.
Nhưng Lục Minh hiểu rõ, Chính Nghĩa muốn nói mà không nói ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây