Ngủ Xuyên Không Gian Và Thời Gian, Hôn Nữ Đế Tương Lai

Chương 5: Chương 5: Lần thứ hai vào mộng, gặp lại thiếu nữ trong mơ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Nam đệ tử bi phẫn, còn nữ đệ tử lại đầy si mê. Giờ khắc này, Mạc Thiên Niên tựa như vầng trăng được hàng vạn vì sao vây quanh.

Không sợ thiên tài không nỗ lực, chỉ sợ thiên tài còn cố gắng hơn cả người thường!

Ai cũng biết Mạc Thiên Niên có một sư tôn Hóa Thần chống lưng, nhưng đó là vì hắn có thiên phú hơn người lại thêm chăm chỉ tu luyện nên sau này mới được thu nhận làm đệ tử!

Tại Đạo Tông, hay thậm chí là toàn bộ Linh Vực này, những kẻ có tu vi cao hơn Mạc Thiên Niên thì tuổi tác đều lớn hơn hắn rất nhiều, còn những người cùng trang lứa, tu vi chắc chắn chẳng thể nào sánh bằng!

Muốn khiêu chiến Đạo Tử ư?

Các đệ tử Đạo Tông đều lắc đầu ngao ngán. Người có tu vi cao thì tuổi đã lớn, dù thắng cũng chẳng vẻ vang gì. Còn kẻ cùng tuổi hoặc cùng cảnh giới ư? Tốt nhất đừng tự tìm đường chết.

“Sau này tại Linh Vực, nếu có đệ tử tông môn khác ức hiếp các ngươi, cứ việc đi tìm Nhị sư đệ và Tam sư đệ. Nếu bọn họ vẫn đánh không lại, cứ đến tìm ta, bản Đạo Tử sẽ đích thân đòi lại công bằng cho các ngươi!”

Mạc Thiên Niên cười tủm tỉm nói.

Lời vừa dứt, phía dưới quảng trường lập tức bùng nổ tiếng vỗ tay và reo hò vang dội như sấm dậy!

“Đạo Tử vạn tuế!”

Giữa biển tiếng hoan hô, Mạc Thiên Niên chỉ khẽ vẫy tay rồi lặng lẽ rời đi, không để lại một tia dấu vết.

Thế nhưng, hắn vẫn chưa thể quay về ngay được, bởi vì vị sư tôn Hóa Thần của hắn đã gọi hắn đến.

“Đồ nhi à, giờ con đã là Đạo Tử, không thể tiếp tục lông bông như trước đây nữa. Phải nhớ kỹ, nhất định phải chính chắn, điềm tĩnh, hiểu chưa?”

Một lão nhân râu tóc bạc phơ đang ngồi trên ghế thái sư, tay vuốt chòm râu, cất giọng nghiêm nghị dạy bảo.

Lão nhân râu bạc này chính là Thái Thượng trưởng lão của Đạo Tông, Đạo Quân tôn hiệu Thanh Huyền, thường được người đời gọi là Thanh Huyền Đạo Quân và cũng là vị sư phụ “vớ bở” của Mạc Thiên Niên.

Mạc Thiên Niên gật đầu vâng dạ, nhưng trong đầu thì tai trái vào tai phải ra.

Ta đâu phải khúc gỗ, sư phụ bắt ta lúc nào cũng trưng ra bộ mặt cau có như đưa đám, làm sao ta làm nổi!

Tuy nhiên, dù trong lòng không ngừng oán thầm, vẻ mặt hắn vẫn vô cùng ngoan ngoãn đáp ứng.

Thấy Mạc Thiên Niên ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, Thanh Huyền Đạo Quân mới lộ vẻ hài lòng rồi tiếp tục răn dạy: “Thêm nữa, một khi đã trở thành Đạo Tử, con không thể chỉ biết nghĩ cho bản thân, phải gánh vác trách nhiệm tương xứng với vị trí này.”

“Với thân phận Đạo Tử, mỗi ngày con sẽ phải xử lý vô vàn việc lớn nhỏ phức tạp, rất nhiều chuyện đều cần con đích thân giải quyết...”

“Những điều vi sư vừa nói, con đã hiểu hết chưa?” Thanh Huyền Đạo Quân nghiêm giọng hỏi.

Sau gần một canh giờ ròng rã nghe giảng (và suýt ngủ gật), cuối cùng Mạc Thiên Niên cũng nghe được câu “kết thúc buổi dạy” mà hắn mong chờ nhất. Cả người hắn lập tức tỉnh táo hẳn.

Mạc Thiên Niên vội vàng gật đầu lia lịa: “Thưa sư tôn, đệ tử hiểu rõ rồi ạ! Đệ tử nhất định sẽ gánh vác trọng trách của Đạo Tử, hết lòng làm hưng thịnh Đạo Tông chúng ta!”

“Nếu sư tôn không còn dặn dò gì thêm, vậy đệ tử xin phép được lui về nghỉ ngơi trước. Sư tôn người cũng nên nghỉ ngơi sớm một chút.”

Vừa dứt lời, Mạc Thiên Niên vội vàng thong thả lùi bước định rời đi, chỉ sợ chậm một khắc sẽ bị gọi lại.

“Quay lại!”

Nào ngờ, Thanh Huyền Đạo Quân đột ngột gọi giật hắn lại.

“Có chuyện gì sao sư tôn? Người còn gì căn dặn nữa ạ?” Mạc Thiên Niên thoáng sững người rồi nghi hoặc hỏi. Đây là lần đầu tiên hắn bị sư tôn gọi lại sau khi “kết thúc buổi dạy“.

Thanh Huyền Đạo Quân bất đắc dĩ gõ nhẹ lên đầu Mạc Thiên Niên, vừa yêu vừa giận nói: “Con đó, đến bao giờ mới chịu trưởng thành đây!”

“Sư tôn nói vậy con không chịu đâu nha. Đồ nhi mười tám tuổi rồi, lớn tướng rồi chứ bộ!” Mạc Thiên Niên bĩu môi phản đối.

“Con cũng sắp đến Trúc Cơ rồi nhỉ?” Thanh Huyền Đạo Quân đảo mắt một vòng rồi đột nhiên hỏi.

“Vâng...” Mạc Thiên Niên cúi đầu trầm ngâm giây lát rồi ngẩng lên đáp: “Đệ tử dự định ngày mai sẽ tiến hành Trúc Cơ, như vậy mới có thể đạt tới cùng cảnh giới với Đạo Tử của các tông môn khác.”

“Đã có tài nguyên Trúc Cơ chưa?” Thanh Huyền Đạo Quân hỏi tiếp.

Mạc Thiên Niên nhún vai, đáp tỉnh bơ: “Dùng Trúc Cơ Đan thôi ạ!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)