Đạo Tông là một trong mười tông môn siêu cấp của Linh Vực. Tông môn chiếm diện tích cực rộng, đến mười vạn dặm phương viên, lại có lịch sử vạn năm lâu đời cùng nội tình vô cùng hùng hậu, cường giả trong tông nhiều như mây trên trời.
Hôm nay, chính là ngày Đạo Tông tổ chức Đại điển Đăng cơ cho Đạo Tử đời thứ 52 - Mạc Thiên Niên, các thế lực lớn khắp thiên hạ đều cử sứ giả đến tham dự.
Trên một quảng trường rộng lớn và nguy nga tráng lệ của Đạo Tông, đã tụ tập hàng nghìn tu luyện giả, có cả nam lẫn nữ.
Đây đều là người từ các thế lực lớn ở Linh Vực đến dâng lễ mừng, cùng với một số đệ tử và trưởng lão của Đạo Tông.
“Nghe nói vị Đạo Tử điện hạ của Đạo Tông năm nay còn chưa tròn 20 mà đã đạt tới Tiên Thiên Cảnh đại viên mãn, quả là kỳ tài ngút trời.”
“Có thể trở thành Đạo Tử của Đạo Tông, nếu Mạc Thiên Niên này không bị chết yểu giữa đường, e rằng trăm năm sau sẽ trở thành một cường giả Nguyên Anh, rất đáng để kết giao.”
“Nghe nói vị Đạo Tử Mạc Thiên Niên này chưa thành thân, cũng chưa có hôn ước. Lão phu có một đứa cháu gái, dung mạo vô cùng xinh đẹp, không biết liệu có thể kết duyên cùng Đạo Tử của Đạo Tông không nhỉ?”
“...”
Các vị khách mời bàn tán sôi nổi, không ngừng bàn luận về nhân vật chính của Đại điển Đăng cơ hôm nay.
Chẳng bao lâu sau, ba vị trưởng lão của Đạo Tông xuất hiện rồi tuyên bố nghi thức đăng cơ chính thức bắt đầu.
“Trước tiên, xin hoan nghênh chư vị đến tham dự Đại điển Đăng cơ của tân Đạo Tử Đạo Tông. Mong rằng hôm nay chư vị sẽ có một ngày vui vẻ trọn vẹn.”
Ba vị trưởng lão vừa xuất hiện đã lập tức thu hút mọi ánh nhìn. Ai nấy đều thầm cảm thán, quả không hổ danh là tông môn siêu cấp.
Dù sao thì, ba vị trưởng lão này đều là cường giả Nguyên Anh! Chỉ một vị trong số họ đã đủ sức làm lão tổ trấn giữ một phương, khiến cả Linh Vực phải kiêng dè, huống chi đây lại là cả ba vị cùng xuất hiện!
Biết bao tông môn và tiểu đế quốc còn chưa từng có nổi một vị lão tổ Nguyên Anh nào!
Ba vị đại trưởng lão vừa lên đài, đã thao thao bất tuyệt cả một tràng dài từ lịch sử vạn năm của tông môn cho đến kế hoạch phát triển trăm năm tới.
Trong đại điện phía trên quảng trường, Mạc Thiên Niên đang buồn ngủ rũ rượi, gật gà gật gù thì cuối cùng cũng nghe thấy tên mình được xướng lên.
“Và bây giờ, xin mời tân Đạo Tử của Đạo Tông chúng ta, cũng là Đại sư huynh của nhóm đệ tử đời thứ 52 - Mạc Thiên Niên, lên đài phát biểu đôi lời!”
Cuối cùng cũng đến lượt mình! Mạc Thiên Niên nhìn thời gian mà ngao ngán, mấy lão già này đã nói luyên thuyên suốt mấy canh giờ rồi!
Lần đại hội nào cũng vậy, lải nhải mãi mấy chuyện cũ rích, tai ta sắp đóng kén đến nơi rồi!
Sớm biết phải nói lâu thế này thì gọi ta dậy sớm làm gì cơ chứ, hại ta còn chưa mơ xong giấc mộng đẹp!
Tuy nhiên, càu nhàu thì càu nhàu vậy thôi, chứ trước mặt bao người trong đại điển thế này, hắn không dám đùa giỡn.
Hơn nữa, được dịp thể hiện trước hàng vạn người, chẳng phải là chuyện vui sao?
Hắn đứng dậy, sửa sang lại trang phục lần nữa. Sau khi chắc chắn không còn chút sơ sót nào, Mạc Thiên Niên mới sải bước ra khỏi đại điện.
Dưới vô vàn ánh mắt dõi theo, cánh cửa đại điện được đẩy ra, một vị chàng trai trẻ bước ra.
Hắn mặc một bộ bạch bào, gương mặt thoáng nét cười nhẹ nhàng, mỗi cử chỉ đều toát lên khí chất nho nhã. Cảm giác mà hắn mang lại tựa như một vị công tử phong nhã giữa chốn hồng trần, hay một tiên nhân vừa giáng thế!
“Đạo Tử điện hạ!”
Vài nữ đệ tử thậm chí còn bất giác thốt lên kinh ngạc, má ửng hồng còn ánh mắt thì tràn đầy si mê.
“Oa! Đẹp quá đi mất, còn anh tuấn phong độ hơn cả đám sư huynh đang theo đuổi ta nữa.”
“Ta muốn được gả cho Đạo Tử điện hạ quá!”
“Ta muốn sinh tiểu bảo bảo cho Đạo Tử điện hạ!”
“Ngươi đường đường là nam nhân, sinh tiểu bảo bảo kiểu gì hả?”
...
Mạc Thiên Niên thong thả bước ra, gương mặt giữ nguyên nụ cười. Suốt quãng đường hắn đi, tiếng trầm trồ ngưỡng mộ vang lên không ngớt, vô số ánh mắt nữ đệ tử len lén dõi theo hắn.
Trong khi đó, các nam đệ tử thì nghiến răng ken két vì ganh tị, chỉ hận không thể lập tức thay thế Mạc Thiên Niên.
Bước lên đài cao, hắn vừa cất tiếng vừa hướng về ba vị trưởng lão cùng đông đảo đệ tử phía dưới hành lễ.
“Mạc Thiên Niên ta may mắn trở thành Đạo Tử của Đạo Tông, công lao này không thể không kể đến sự dạy dỗ của các vị trưởng lão cũng như sự ủng hộ của các vị sư đệ sư muội. Tại đây, ta xin gửi lời cảm tạ đến tất cả mọi người.”
Giọng nói trong trẻo, thái độ khiêm nhường, phong thái nho nhã của Mạc Thiên Niên khiến ba vị trưởng lão được phen mát lòng mát dạ, cười đến nỗi không khép được miệng.
Đặc biệt là các nữ đệ tử phía dưới thì càng thêm mê mẩn, thầm ao ước nếu Đạo Tử ưu tú nhường này trở thành đạo lữ của mình thì còn gì bằng!
“Bản Đạo Tử xin nhấn mạnh một lần nữa, ta có thể trở thành Đạo Tử, hoàn toàn là dựa vào vẻ anh tuấn và thực lực của bản thân, chẳng liên quan gì đến vị sư tôn Hóa Thần của ta cả.”
Khóe miệng Mạc Thiên Niên cong lên thành một nụ cười, hắn nói tiếp: “Nếu có kẻ nào cảm thấy ta không xứng với vị trí Đạo Tử, cứ việc đến đây thách đấu. Đừng bận tâm đến sư tôn Hóa Thần của bản Đạo Tử làm gì, bản Đạo Tử sẽ tiếp hết!”