Kết quả kiểm tra càng khiến Dương Liễu thêm tự tin, ngay cả Giang Cảnh Đồng sau khi xem báo cáo cũng tự tìm Thu Duy Duy nói chuyện, dặn dò cô không nên ngăn cản Dương Liễu nấu ăn, cứ để cô tự do phát triển.
Đây là thời đại của những người sành ăn, mỹ thực kết hợp với người đẹp quả thực sức hút tăng gấp đôi!
Được sự ủng hộ của mọi người, Dương Liễu càng tự tin hơn, Thu Duy Duy cũng thường xuyên được ăn ngon, khuôn mặt V-line cũng ngày càng đầy đặn…
Bên ngoài tuyết rơi dày đặc, gió lạnh gào thét, từng bông tuyết xoay tròn rơi xuống, làm mờ cả thế giới.
Không biết đã rơi bao lâu, mặt đất đã phủ một lớp tuyết mỏng, giẫm lên phát ra tiếng kêu ken két.
Hít thở sâu, không khí lạnh lẽo mang theo hơi nước từ miệng lan xuống, thấm vào phổi, khiến đầu óc tỉnh táo hẳn.
Thu Duy Duy lái xe đến chợ, đi theo sau Dương Liễu: “Em định làm gì vậy?”
Dương Liễu vừa đi vừa nhìn: “Ừm, làm vài món ăn vặt thôi.”
Dạ dày có hạn, vẫn phải làm vài món ăn vặt để nhâm nhi.
Vài phút sau, cô dừng lại ở khu bán gia cầm, tay chống cằm nhìn những con vịt đang kêu quạc quạc trong lồng.
Không biết có phải do sát khí của đầu bếp hay không, những con vịt vốn rất năng động, sau khi bị Dương Liễu nhìn chằm chằm vài phút, lại lần lượt im lặng, rồi rũ cánh nằm im ở góc.
Thu Duy Duy không khỏi nể phục, thì thầm bên tai cô: “Em định làm vịt à?”
Nhưng Dương Liễu quay đầu lại, nói một câu có vẻ xa vời: “Nói mới nhớ, phải chuẩn bị đồ Tết rồi.”
Thu Duy Duy giật mình: “Mới đầu tháng 12 mà, chuẩn bị đồ Tết lúc này có phải hơi sớm không?”
Dương Liễu nói nhỏ: “Chị không hiểu đâu.”
Nói xong, cô đi quanh mấy cửa hàng gia cầm, thỉnh thoảng dừng lại quan sát kỹ, cuối cùng chọn được một cửa hàng.
Thấy hai người đến, một cậu nhân viên nhanh nhẹn chạy ra, cười hỏi: “Hai vị thích con nào, chúng tôi sẽ giúp mổ và mang đi.”
Dương Liễu nói: “Tôi muốn đặt đồ Tết.”
Cậu nhân viên không hề ngạc nhiên, quay vào trong gọi: “Ông chủ ơi, có khách đặt đồ Tết!”
“Đến rồi đến rồi!” Tiếng bước chân dồn dập, một người đàn ông trung niên phúc hậu bước ra, cười tươi nhìn Dương Liễu: “Hai vị muốn đặt đồ Tết? Muốn bao nhiêu? Lấy ngày nào?”
Dương Liễu suy nghĩ rồi chỉ vào một lồng vịt: “Loại này, tôi muốn hai mươi con. Còn gà rừng kia, mười con. Cả tháng sau anh cứ cho chúng ăn thức ăn tốt nhất, nước cũng phải sạch, đến ngày lấy hàng thì mổ, đừng có lừa tôi đấy.”
Ông chủ nhìn dáng vẻ chuyên nghiệp của cô liền biết gặp phải người sành sỏi, liền cười gật đầu: “Được rồi, cô yên tâm, cửa hàng chúng tôi đã mở hơn mười năm rồi, chưa bao giờ lừa khách. Nhưng mà nuôi riêng như vậy thì giá sẽ cao hơn 10%.”
Dương Liễu gật đầu: “Không sao.”
Ông chủ ghi phiếu, Thu Duy Duy lập tức đưa tiền đặt cọc, rồi nói với Dương Liễu: “Chị ăn ké em lâu rồi, những việc khácchị không giúp được gì, từ nay về sau em mua đồ thì chị sẽ bỏ tiền ra, cho thoải mái.”
Ai cũng không thiếu chút tiền đó, nếu cứ so đo thì lại mất tình cảm. Thấy Thu Duy Duy nhất quyết như vậy, Dương Liễu cũng đồng ý.
Rời khu gia cầm, Dương Liễu còn mang theo nhiều túi lưỡi vịt, cánh vịt, cổ vịt…
Sau đó, cô lại đến khu bán thịt đặt một ít thịt lợn, thịt bò và lòng, chuẩn bị đón Tết rất chu đáo.
Trước câu hỏi của Thu Duy Duy: “Mua nhiều thế, ăn hết không?”, Dương Liễu đưa ra câu trả lời không thể chối từ: “Còn chị nữa mà!”
Tức thì, Thu Duy Duy cảm thấy vai mình nặng trĩu, đó là trách nhiệm to lớn! Cô ấy làm sao có thể phụ lòng tin của Dương Liễu được? Chắc chắn là không rồi!
Dương Liễu tính toán rất chu đáo:
Buổi lễ trao giải cuối năm của điện ảnh và truyền hình kết thúc vào ngày 13 tháng 12, cô bắt đầu nghỉ phép từ ngày đó đến ngày 13 tháng 1, còn đồ Tết đặt trước đã về đến nhà vào ngày 2 tháng 1, thời gian rất dư dả!
Càng nghĩ càng thấy vui, về đến nhà cô liền tất bật chuẩn bị. Vừa ngẩng đầu lên đã thấy Thu Duy Duy cầm điện thoại đang quay hình!