Ngự Trù Ở Giới Giải Trí

Chương 23:

Chương Trước Chương Tiếp

Đây là kỳ diệu mà!

Hai giờ sau, chương trình “Lộ Nhất Thủ” tập 4 chính thức đóng máy. Đạo diễn nhìn Dương Liễu với ánh mắt vô cùng thân thiện, lời nói thậm chí còn có phần nịnh nọt.

“Tay nghề của cô Dương quả thật xuất sắc, không biết cô có ý định mở nhà hàng không?”

Sau lưng, một đám nhân viên đều nhìn chằm chằm đạo diễn như hổ đói rình mồi, thỉnh thoảng còn dùng ánh mắt đe dọa:

“Đúng là không biết xấu hổ, nước thịt kho tàu hồi nãy, đạo diễn lại dùng quyền thế riêng tư mà đổ vào cơm ăn!”

Mọi người trong không khí vui vẻ hoà thuận trao đổi thông tin liên lạc cá nhân, hẹn ngày khác gặp lại…

Bụng Thu Duy Duy căng phồng, vừa mở miệng đã phá vỡ không khí: “Chúng ta đi thôi?”

Dương Liễu vừa gật đầu thì thấy chiếc xe đen lúc nãy quay lại. Trợ lý riêng của Giang Cảnh Đồng thò đầu ra, cười híp mắt nói với hai người: “Giang tổng bảo tôi đưa hai cô về khách sạn.”

Thu Duy Duy liếc mắt nhìn cửa xe, khéo léo từ chối: “Có lẽ không đủ chỗ ngồi phải không ạ?”

Trợ lý mở cửa sau, chỉ ra hai chỗ trống ở hàng ghế sau: “Vẫn còn chỗ, tôi đã đưa Giang tổng về khách sạn rồi.”

Lòng tốt khó từ chối, đã nói đến mức này mà lại từ chối thì hơi bất lịch sự. Hơn nữa, nếu không họ cũng phải đi taxi, đêm khuya cũng không an toàn, hai người nhìn nhau rồi không khách khí lên xe.

Suốt đường không nói gì.

Đến khách sạn, Dương Liễu và Thu Duy Duy xuống xe, cảm ơn trợ lý, định đi vào sảnh thì thấy anh ta giao chìa khoá xe cho người giữ cửa rồi cũng đi vào.

Thu Duy Duy vội nói: “Thật sự làm phiền anh rồi, không cần tiễn nữa.”

Anh ta móc trong túi áo ra một chiếc thẻ phòng, cười nói: “Hai cô hiểu lầm rồi, tôi cũng ở đây.”

Nói xong, anh ta đi trước ấn thang máy, rồi nghiêng người ra hiệu mời.

Sau đó, Dương Liễu và Thu Duy Duy đến tầng phòng mình, vừa ra khỏi thang máy, trợ lý lại gọi họ lại: “À đúng rồi, Giang tổng nói, mai 8 giờ sáng gặp nhau ở sảnh tầng 1, cùng nhau ra sân bay.”

Dương Liễu và Thu Duy Duy trợn mắt há hốc mồm nhìn cửa thang máy từ từ đóng lại, rồi nhìn nhau: “Sao thế này?”

Sau khi khó khăn tiêu hoá thông tin, Dương Liễu đau đầu ấn ấn thái dương: “Đây là muốn… cùng đi sao?”

Giang tổng, anh bận rộn cả ngày, vài phút kiếm được cả trăm vạn, còn ở đây làm gì nữa, mau chóng về thành phố đi!

************

Sáng hôm sau, Giang Cảnh Đồng không xuống ăn sáng, vẫn là trợ lý giúp đóng gói mang lên phòng. Sau đó, khi lên xe thì liên tục gửi mail, nghe điện thoại bận rộn không ngừng.

Đến khi chuẩn bị làm thủ tục lên máy bay, Giang Cảnh Đồng mới tắt điện thoại, thư giãn một chút.

Lên máy bay, Dương Liễu nhìn thấy chỗ ngồi được liền ngẩn người: Cô và Giang Cảnh Đồng ngồi cạnh nhau!

Chỗ ngồi hạng nhất của chuyến bay này là 1-2-1, sắp xếp chỗ ngồi của bốn người họ như sau: trợ lý – Giang Cảnh Đồng – Dương Liễu – Thu Duy Duy.

Dương Liễu: “...”

Khoang này quá tốt, tôi có thể không ngồi sao?

Thu Duy Duy bên cạnh cũng rất ngạc nhiên. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng dữ dội, cô ấy nghĩ rằng vì sau này hai người vẫn phải làm việc dưới trướng Giang Cảnh Đồng, nếu tùy tiện đổi chỗ ngồi rất có thể gây ra hậu quả khó lường, vì vậy quyết định từ bỏ, và khi Dương Liễu nhìn cô cầu cứu thì nhanh chóng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Trời xanh ngắt, mây trắng tinh khôi!

Sau khi máy bay cất cánh, Dương Liễu quyết định ngủ để đối phó với tình huống hơi lúng túng này.

Nhưng cô vừa điều chỉnh tư thế ngồi thì Giang Cảnh Đồng đột nhiên hỏi: “Cô thích nấu ăn hay là thích kiếm tiền hơn?”

“Hả?” Dương Liễu sửng sốt, bản năng trả lời: “Đương nhiên là…”

Chờ đã, đương nhiên là gì?

Cô chợt băn khoăn, đúng rồi, mình thích cái nào hơn?

Lúc trước chọn làm đầu bếp chỉ là cơ duyên, là sư phụ phát hiện cô có khiếu nấu ăn hơn người nên nhận cô làm đệ tử, mà lúc đó Dương Liễu sắp chết đói nên không thể từ chối.

Không nghi ngờ gì, cô yêu tiền, ai sinh ra trong nghèo khó, lớn lên trong nghèo khó, suýt nữa chết vì nghèo khó đều sẽ rất yêu tiền.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️