Ngự Trù Ở Giới Giải Trí

Chương 12:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhiều người nói dù cô là diễn viên nổi tiếng nhưng việc tự đến siêu thị mua đồ rất bình dân, lại thêm việc không từ chối khi mọi người xin chữ ký và chụp ảnh, luôn tươi cười, lại có ảnh chụp làm chứng là cô tự bắt taxi đến, đã xóa bỏ định kiến “kiêu kỳ”, “khó gần” trước đây, nhiều người hô hào “người qua đường chuyển thành fan”.

Dĩ nhiên cũng có antifan nghi ngờ cô đang cố tình tạo hình ảnh tích cực và nghiêm túc trước khi ghi hình, một khi mọi người có ấn tượng tốt rồi thì dù sau này cô có làm hỏng việc quay phim thì mọi người cũng sẽ bỏ qua…

Thậm chí còn có người viết bài: “Dương Liễu điên cuồng mua sắm, không để ý đến vẻ mặt khó chịu của quản lý, nghi ngờ áp lực quá lớn dẫn đến ăn uống không điều độ”…

Thu Duy Duy cau mày đăng nhập tài khoản phụ, viết bài: “Nỗ lực chân thành lại không bằng buông xuôi? Xã hội này rốt cuộc thế nào?”, rồi dùng điện thoại khác đăng lại lên tài khoản đại V khác.

Đến khi vào nhà, chị ấy vẫn đang thảo luận chiến lược với nhóm của mình: “…Đúng rồi, chuẩn bị đi, các cậu theo dõi kỹ, một khi phát hiện IP khả nghi tham gia thì lập tức hành động…”

Tiểu Đỗ còn việc khác, đưa đồ đến rồi đi ngay, Thu Duy Duy vừa đặt điện thoại xuống thì Dương Liễu liền mời: “Chị cũng chưa ăn cơm phải không, ăn xong rồi đi.”

“Không cần đâu,” Thu Duy Duy khoát tay: “Đã bốn tiếng rồi chưa ăn gì, em đói thì ăn chút gì lót dạ, nhưng đừng ăn nhiều quá.”

Nói xong chị ấy cứ nhìn quanh, tìm xem cô giấu hai túi đồ ăn vặt ở đâu.

Dương Liễu làm ngơ, vui vẻ chế biến nguyên liệu.

Cô chuẩn bị làm mì tương.

Việc nấu ăn này, tùy người mà cũng sẽ khác nhau, không có công thức bất biến nào cả.

Dương Liễu chọn con đường đầu bếp, không chỉ để kiếm sống mà còn vì thật lòng yêu thích. Có lẽ đa số người cho rằng việc suốt ngày bếp núc không hợp với phụ nữ, nhưng mỗi khi cô đến gần bếp, cầm đồ dùng nhà bếp, nhìn những nguyên liệu không liên quan biến thành món ngon thì cô lại thấy hạnh phúc vô cùng.

Khám phá nguyên liệu mới, công thức mới, hương vị mới… tất cả đều khiến cô vui sướng.

Dương Liễu xếp mấy chục chai lọ từ siêu thị về theo thứ tự cao thấp, to nhỏ, bắt đầu nếm từ trái sang phải.

Thu Duy Duy thấy cô lúc gật đầu lúc lắc đầu, nhíu mày thở dài, không nhịn được hỏi: “Em đang làm gì vậy?”

Đây vừa tương lại muối, ăn ngon không, mặn không?

“Nếm thử.” Dương Liễu không ngẩng đầu lên, dùng đũa sạch chấm chút dầu ớt ở lọ thứ hai từ cuối lên, nếm thử một lúc rồi lắc đầu, tiếc nuối thở dài, chuyển lọ sang bên phải.

Thu Duy Duy cười: “Nói như thật, chỉ là tương muối thôi, không mặn thì chua, phí sức làm gì?”

“Không giống nhau,” Dương Liễu không cưỡng cầu, giải thích: “Lấy tương đậu nành để nói đi, chất lượng đậu nành quyết định chất lượng tương, cách ủ, thời gian phơi nắng… đều ảnh hưởng đến hương vị cuối cùng. Món ăn khác nhau cần tương khác nhau, không nếm sao được?”

Thực ra cô thích tự ủ, nhưng chỉ có mười ngày nửa tháng chuẩn bị, lại là cái thời tiết này, đừng nói ủ tương, cả muối trứng vịt cũng vội, đành phải dùng tạm loại tốt nhất trong đống đó.

Than ôi, dùng hàng ngoài chợ, thật sự không cam lòng.

Thấy cô nói nghiêm túc, Thu Duy Duy thầm nghĩ, không lẽ đứa nhỏ này giấu nghề? Sao trước giờ không lộ ra chút manh mối nào?

Chọn nguyên liệu xong, Dương Liễu lấy thịt ba chỉ và nguyên liệu khác từ tủ lạnh ra, lại một lần nữa phô diễn tuyệt kỹ dùng dao.

Dù xem lại lần nữa, Thu Duy Duy vẫn thấy như mơ. Đao công nhanh đến mức chỉ thấy tàn ảnh, cô cứ tưởng chỉ có trong phim, hóa ra đời thực cũng có người như vậy!

Đầu tiên, cho thịt ba chỉ vào chảo xào lấy mỡ, rồi vớt ra. Sau đó cho dầu oliu vào, xào ớt, hành, gừng, tỏi cho thơm, rồi cho thịt ba chỉ và mỡ vừa xào vào.

Theo sự phát triển của sản xuất, một số người cho rằng ăn thịt mỡ là quê mùa, không thể hiện được thân phận, bắt đầu mù quáng theo đuổi thịt nạc, ngay cả mì tương cũng dùng thịt nạc ướp sẵn. Nghe thì có lý, nhưng hương vị chắc chắn kém hơn dùng thịt ba chỉ. Hơn nữa, đã ăn mì ở nơi đông người rồi, việc này vốn dĩ có chút bình dân, còn bày đặt làm gì nữa?

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️