Ngự Trù Ở Giới Giải Trí

Chương 1:

Hết Chương Chương Tiếp

“Em nói gì vậy?!” Thu Duy Duy trợn mắt há hốc mồm nhìn nghệ sĩ của mình, cảm thấy chắc chắn mình nghe nhầm rồi.

Trái ngược với sự ngạc nhiên của cô, Dương Liễu lại vô cùng bình tĩnh, cứ như đang kể sáng mai mình muốn ăn gì, không muốn ăn gì vậy: “Em không muốn làm diễn viên nữa.”

“Em điên rồi!” Thu Duy Duy như sét đánh ngang tai, vội đứng bật dậy khỏi ghế.

Thật không thể trách cô mất bình tĩnh, ai gặp phải trường hợp nghệ sĩ của mình tháng trước vừa được đề cử Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, hôm nay lại đột nhiên tuyên bố muốn rút lui khỏi giới giải trí mà vẫn giữ được bình tĩnh chứ?

Dương Liễu không vội phản bác, chỉ im lặng nhìn, vẻ mặt không lộ một chút sơ hở nào.

Lòng Thu Duy Duy bắt đầu rối bời, cô thầm mong giây tiếp theo Dương Liễu sẽ bật cười, nói tất cả chỉ là đùa thôi!

Một giây trôi qua, hai giây trôi qua, ba giây…

Nhưng Dương Liễu vẫn ngồi im, đầu Thu Duy Duy bắt đầu đau nhói, vì theo kinh nghiệm hai năm qua, nếu Dương Liễu không tự mình rút lại lời nói, thì chắc chắn là nghiêm túc rồi.

Thu Duy Duy thấy hơi khó chịu, cô hít sâu một hơi, tự nhủ phải bình tĩnh, rồi cố gắng nở một nụ cười, dùng giọng điệu thân mật nói: “Tiểu Chi Nhi, chị biết việc bị cướp vai nữ chính đã ảnh hưởng rất lớn đến em, hai tháng qua em đã nỗ lực thế nào chị đều thấy hết, nhưng em không thể nói bỏ là bỏ được chứ, chưa kể công ty chắc chắn sẽ không đồng ý, chị nghe thôi đã thấy hoang đường rồi!”

Cô dừng lại, không đợi Dương Liễu phản ứng, tiếp tục nói dứt khoát: “Mấy chục năm nay, showbiz vẫn vậy thôi, ai chẳng trải qua giai đoạn này? Em mới vào nghề hai năm đã đạt được thành tựu như vậy, quen với sự thuận lợi, lần này bị cản trở chắc chắn khó chịu, nhưng thử đặt mình vào vị trí khác xem, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt…”

Những lời này rất chân thành, tha thiết, dù là người cứng rắn cũng sẽ dao động, huống chi là Dương Liễu?

Cô nghe xong không kìm được mà đỏ hoe mắt, rồi khi Thu Duy Duy nhìn sang thì nghẹn ngào nói: “Nhưng em vẫn muốn rút lui.”

Thu Duy Duy như muốn ngất đi, ôm ngực thở không ra hơi.

Thu Duy Duy không thể chấp nhận, nhưng không biết Dương Liễu còn khó chấp nhận hơn.

Vượt qua bao khó khăn, cuối cùng cô cũng trở thành nữ ngự trù duy nhất đánh bại các đối thủ nam tài giỏi, được Hoàng Đế ban thưởng hậu hĩnh, trở về quê hương, nào ngờ chưa kịp thắp hương cho sư phụ, mở mắt ra đã đến nơi xa lạ này!

Không chỉ thời gian trôi qua hàng trăm năm, ngay cả dòng chảy lịch sử cũng khác xa với những gì cô biết!

Sau hai ngày suy nghĩ, Dương Liễu bật khóc:

Cô lại thành con hát!

Dù thời thế thay đổi, nhưng con hát vẫn là con hát!

Trước kia, dù ngự trù có địa vị không cao nhưng cũng là nghề được người khác ngưỡng mộ, khi cô trở thành ngự trù nổi tiếng thì ai muốn mời cô làm tiệc đều phải đặt trước từ năm trước!

Nhìn lại bản thân, gầy gò, tuy thường xuyên tập thể hình nên có sức khỏe tốt, nhưng vẻ ngoài này không có chút phúc hậu nào!

Không được, dù không nghĩ cho bản thân thì cũng không thể làm mất danh tiếng của sư phụ được!

Nhưng không ngờ, phản ứng của người đại diện lại mạnh mẽ đến vậy?

Thu Duy Duy nói đến khản giọng, thấy Dương Liễu vẫn kiên quyết, sợ làm cô nổi giận, đành phải dùng cách khác.

Cô uống một cốc nước lớn, hỏi: “Em nói không làm nữa thì không làm nữa, vậy sau này sống bằng gì? Đừng nghĩ vài trăm vạn trong tay là nhiều, mua nhà ở thành phố Vọng Yên cũng không đủ. Em lại thích ăn mặc đẹp, một chai kem dưỡng da đã hơn một vạn rồi, chưa kể mỗi quý phải mua túi, đổi giày… Em nói xem, em sống bằng gì?”

Dương Liễu nghe xong, mỉm cười: “Nấu ăn.”

Hai chữ này toát lên sự tự tin, như thể cả thế giới nằm trong tay cô.

Nhưng lúc này, Thu Duy Duy đã kiệt sức, không còn tâm trạng quan tâm những thứ đó: “Gì cơ?!”

Dương Liễu dịu dàng nói lại: “Nấu ăn, em muốn làm đầu bếp.”

Thu Duy Duy bắt đầu dùng gối ôm đập vào mặt, lẩm bẩm: “Không được, đây chắc chắn là ảo giác rồi…”

Hết Chương Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️