“Sao có thể cho chị được, người ta nhất định lỡ quên mất thì sao?” Kiều Tang chửi thầm nhưng vẫn nói: “Sao chị không thực tế một chút, ước mình nhặt được tấm vé số đó cho rồi.”
Từ Nghệ Tuyền suy nghĩ một lúc, cảm thấy có lý, cô ấy đứng dậy mặc đồng phục và giày vào, ngại ngùng cười một tiếng: “Chị ra ngoài mua đồ ăn, tiện thể xem có thể tiện đường nhặt được nó hay không.”
Nói xong, cô ấy xoay người đẩy cửa ra.
Kiều Tang: “...”
Đúng lúc này, một trận từ bên ngoài thổi vào, tấm vé số trên tủ đầu giường bay lên, dính lên mặt Tiểu Tầm Bảo đang dùng kiến để luyện tập.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây