“Chờ anh!” Ngô Sướng nói xong thì xoay người leo lên Cảm Thị Điểu.
“Vận vận…” Kỳ Lạp Vận dưới tấm lụa trắng thấy toàn bộ sự việc, nó cảm động, nước mắt lưng tròng nhìn con người và thú sủng không quen biết trước mắt.
Đáng tiếc Kiều Tang không hề nhìn thấy, nếu không cô sẽ không cảm thấy hối hận nữa.
“Đừng để cậu nhóc đi.” Trương Vinh Đường nhìn chằm chằm Ngô Sướng ngồi trên Cảm Thị Điểu rồi nói.
“Biểu biểu.” Biểu Mẫu Ma nhìn theo hướng Ngự Thú Sư nhà mình chỉ, tay phải chầm chậm đặt lên đồng hồ trước ngực, bắt đầu thôi động lực lượng, một luồng lực lượng vô hình đột nhiên đánh lên Cảm Thị Điểu đang chở Ngô Sướng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây