Tiếng khuấy đảo của cuồng phong trước đó đã khiến những thú sủng hoang dã vốn đã ít ỏi xung quanh bỏ chạy tán loạn, tạo nên một vùng đất yên bình.
Kiều Tang đợi rất lâu, rất lâu.
“Xì xì?”
Tiểu Tầm Bảo lộ vẻ mặt lo lắng, kêu lên một tiếng, ý nói chẳng lẽ chúng một đi không trở lại đấy chứ?
Em và chị nghĩ giống nhau rồi đấy… Kiều Tang ngồi xuống đất, dựa lưng vào Nha Bảo, trong lòng thở dài, nói: “Không đâu, đợi thêm chút nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây