Cùng lúc đó, giọng nói của Kiều Tang vang lên trong đầu Cương Bảo: “Cơ hội tốt, nhân lúc này!”
“Cương Trảm.” Cương Bảo đáp lại một tiếng, cho biết nó đã hiểu.
Sau đó, nó vỗ cánh, đôi cánh sắc bén như lưỡi dao tỏa ra ánh sáng tím, “Xoẹt xoẹt xoẹt…” liên tục bổ xuống.
Những chiếc lông vũ màu trắng có linh văn bay tứ tung.
Đào Quân: “!!!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây