“Không biết quản lý trưởng là người như thế nào, là ngự thú sư đời thứ hai hay là đời thứ 3?” Một tên mập mạp đang nhai kẹo cao su tò mò hỏi. Quản lý trưởng nhảy dù càng trâu thì tương lai hiệp hội phát triển khẳng định lại càng tốt.
“Lục Hải chúng ta hẳn là nhóm thành phố thứ hai thành lập hiệp hội ngự thú nhỉ, xem ra tư chất ngự thú của thành phố Lục Hải rất không sai!” Một thiếu niên mặt rỗ đeo kính mắt mặt nói.
“Đó là đương nhiên, Thánh Nữ Ngũ Độc Giáo Phương Lan ngay tại Lục Hải. Cô ấy chính là người đứng thứ mười trên bảng Thần Sủng, cho dù phóng tầm mắt khắp mấy tỉnh xung quanh, cô ấy vẫn có thể sắp xếp ở top đầu, phía trên có thể không coi trọng à.”
“Ngoại trừ Phương Lan, ngự thú sư mạnh nhất đời thứ 4 ở thành phố Lục Hải hẳn là anh Đằng rồi a.” Không ít người nhắc đến Phương Lan xong lại nhìn về phía một người thanh niên mặc áo ngắn tay màu cam. Lữ Đằng chính là kia cái khế ước Hỏa Diễm Sư Tử động vật nhân viên chăn nuôi, hắn đối mặt mọi người nịnh nọt, trên mặt đều nhanh cười vui vẻ mở bỏ ra, tuy nhiên trong miệng hay là nói: “Không có, con sư tử nhà tôi có tính cách quá hiền lành, không hề có dáng vẻ của một cont hú hung dữ, sức chiến đấu không được.”
Tuy rằng anh ta nói lời khiêm tốn, nhưng nhóm người cũng chỉ nghe một chút, một con mãnh thú cỡ lớn, cho dù có dịu dàng ngoan ngoãn thì căn bản vẫn thuộc chủng tộc đó. Hiện tại một đống người đều hối hận, tại sao mình không phải nhân viên chăn nuôi mãnh thú ở vườn bách thú chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây