“Mặt khác, có phải cậu quên tôi rồi không?” Quản lý Huỳnh ra vẻ hờn dỗi, nói: “Bản thể của tôi trước mắt cũng không có cách nào tiến vào thành phố Vô Hạn, giấy thông hành đừng quên lưu cho tôi một tấm đấy.”
“Sẽ không quên, sẽ không quên. Dù sao phân thân của cậu có thể đi vào, đừng nóng vội mà.” Lộ Nhiên cười: “Đúng rồi, có những quyền hạn này, chắc hẳn một thời gian tiếp theo tôi muốn cua tại bí cảnh đột phá trúng, đế quốc cùng nước Hạ bên này, liền giao cho ngươi.”
“Mặt khác. . . Giúp tôi lưu ý tin tức của cha mẹ cùng đàn anh của tôi.”
“Tôi biết, tuy nhiên chuyện lưu ý tin tức này không cần phiền toái như vậy, để tôi dạy cho cậu một chiêu.” Khóe miệng quản lý Huỳnh toét ra.
“Chiêu gì?” Lộ Nhiên sững sờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây