“Đề nghị của tôi là không nên cậy mạnh, không cần đánh, nên nhận thua thì cứ nhận thua, để tránh bị thương, nếu như đối phương không khống chế tốt lực lượng, mình hoặc thú cưng tử vong thì được không bù mất.”
“Người khác tôi mặc kệ, nếu như đối thủ là Băng Đế, Phương Lan nhất định phải trực tiếp nhận thua.”
Lộ Nhiên nói xong liền ngồi xuống nghỉ ngơi, mặc dù có Ngự Thú Khoái Hoạt, lúc hắn khiêu chiến đánh rất vui sướng, thế nhưng đứng nửa ngày cũng thật mệt mỏi.
“Biết rồi.” Nghe mệnh lệnh của Lộ Nhiên, Phương Lan bĩu môi, trả lời rất ngoan ngoãn, nhận thua thì nhận thua.
Chẳng qua là sẽ phải để cho lão già Sóc Thần mất thể diện rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây